Đợi Thẩm Húc Thần rời đi rồi, cô Tống mới nhìn khắp các học sinh trong lớp một lượt, vẻ mặt nghiêm túc trịnh trọng nói: “Các em đã không còn là trẻ con ba bốn tuổi nữa, đều biết suy nghĩ cả rồi, cho nên, cô không hy vọng các em là những người chỉ biết bảo sao nghe vậy, không có sức phán đoán, không có chính kiến riêng. Về thân thế của Thẩm Húc Thần, cô vốn không định nói ra, bởi vì đây là chuyện riêng của bạn ấy. Mà chúng ta muốn làm người có tư tưởng có đạo đức, trước hết phải học được cách tôn trọng người khác.”
“Hiện tại, xét thấy trong lớp có một học sinh có hành vi không thỏa đáng, cô quyết định sẽ nói rõ mọi chuyện cho các em biết, tránh cho có người nào đó chỉ nghe được một nửa mà làm tổn thương tới bạn học.”
“Cô vừa mới nói chuyện điện thoại với người giám hộ của Thẩm Húc Thần, đó là một người ông phi thường cơ trí.”
“Cha ruột Thẩm Húc Thần là liệt sỹ, đã hi sinh vì tổ quốc, để bảo vệ cuộc sống sinh hoạt bình yên của mọi người trong đó có cả các em. Còn mẹ em ấy cũng là một người vô cùng vĩ đại, cô ấy vì khó sinh mà qua đời. Thẩm Húc Thần trông rất giống ba mình, còn chị gái sinh đôi của em ấy, bạn Cố Vọng Thư lại giống mẹ mình. Chuyện này không phải là bí mật đối với người ở Phần Thủy trấn, chỉ cần là người Phần Thủy trấn, ai cũng biết rõ chuyện này.”
“Vậy chuyện này, sao lại có người nhẫn tâm bịa đặt nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-tai-sinh/1309811/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.