Tiễn Hồ trấn không lớn, từ trường Trọng Cao tới nhà Trình Dĩ Hoa tuy phải đi qua mấy trạm xe công cộng, nhưng nếu lựa chọn đi bộ thì cũng chỉ mất khoảng nửa tiếng đồng hồ mà thôi. Thẩm Húc Thần quyết định đi bộ về trường. Điều này đương nhiên không phải vì muốn tiết kiện tiền, thật ra giá vé xe bus vô cùng rẻ vì Thẩm Húc Thần có thẻ học sinh, nên được giảm nửa giá, ngồi một lượt chỉ mất có 5 xu. 5xu thực sự vô cùng bèo.
Thẩm Húc Thần chỉ muốn yên tĩnh đi bộ một mình mà thôi.
Thẩm Húc Thần đã quen cô độc một mình, có thể là do cậu từng có một thời gian dài sống đơn độc, cho nên cậu rất thích những khoảng thời gian ở một mình.
Tựa như hiên tại, Thẩm Húc Thần một mình đi bộ trên vỉa hè, không làm gì hết, chỉ cảm thấy cả người từ đầu tới chân đều trầm tĩnh lại.
“Có lẽ về sau nên tìm công việc nào có nhiều thời gian thanh nhàn một chút, tốt nhất mỗi năm đều có thời gian để nghỉ ngơi hay đi du lịch…Ừm, có lẽ làm giáo viên cũng không tệ, được nghỉ đông và nghỉ hè.” Thẩm Húc Thần lẩm bà lẩm bẩm. Tuy rằng cậu được sống lại còn sở hữu một cái hệ thống thần kỳ, nhưng thẳng thắn mà nói, cậu tựa hồ không có nhiều dã tâm.
Chính xác mà nói, Thẩm Húc Thần không có dã tâm. Là một lương dân, cậu không muốn chống đối chính phủ, cũng không muốn trở thành thần thánh gì đó, cậu muốn làm gì? Không gì khác chính là có thể kiếm đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-tai-sinh/1309806/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.