Chương trước
Chương sau
Hôm nay là khai giảng của trường đại học XX nhưng Hạ An bây giờ vẫn chưa thức đã 7h,chắc tại rượu hôm qua cô uống vẫn còn thấm đây mà.

'Chuông điện thoại'

Hoàng Canh thấy giờ này vẫn không thấy bóng dáng Hạ An đâu liền gọi,gọi đến cuộc thứ 6 Hạ An mới bắt máy.Làm Hoàng Canh và hai đứa Đô Mạc,Sung Tế lo chết.

"Alo"Hạ An trả lời điện thoại mà như không còn sức rượu Branby này thật mạnh mà,đầu óc cô bây giờ nhức đến muốn ngất rồi,Hạ An bây giờ chỉ muốn nằm ở nhà thôi.

"Trời ơi mày tính bỏ buổi khai giảng đại học đầu tiên hả,7h8p rồi người ta lại đông đủ hết rồi nhanh nhanh lại đây"Hạ An nghe mà tỉnh cả người quăng điện thoại ra chỗ khác vscn cho thật sạch để mùi rượu trên người cô không còn nữa,Hạ An lật đật chạy đến buổi khai giảng lúc này đông nghẹt người,Hoàng Canh thấy Hạ An liền kéo cô lại chỗ ngồi.

"Hôm qua uống đỉnh quá hết chai rượu Branby nên giờ còn say hả An"Sung Tế cười hề hề chọc cô.

"Ê ê An"Sung Tế kêu với giọng hoảng hốt,cô còn tưởng lại sắp chọc mình chuyện gì nữa.

"Cái gì"Hạ An bực bội hướng mắt theo tay Sung Tế chỉ nhìn lên sân khấu,thấy một cô giáo rất xinh đẹp đang phát biểu xong lại quay về chỗ ngồi.

"An cái người hôm qua mày đụng trúng trong quán bar đó mày còn làm cái hành động xấu hổ là úp mặt vào ngực người ta nữa"Đô Mạc nhìn Hạ An nói,cô hoang mang cái gì mà đụng trúng rồi lại úp mặt vào ngực,cô còn chẳng nhớ chuyện gì bây giờ nghe Sung Tế kể lại mới biết.

"Đừng nói mày quên nha hôm qua tao xin lỗi mà không biết sao nữa chỉ lặng lẽ đứng dậy rời đi thôi mà mặt giận dữ lắm,tao chỉ sợ..."Hạ An nghe nói mà mặt mày tím như trái cà tím cô chỉ sợ sợ cô giáo đó làm chủ nhiệm lớp cô thôi.

"Tôi xin mời em Hạ An lên nhận giải là học sinh súc sắc năm trước được mọi người mệnh danh là học bá của trường THPT XX nổi tiếng xin mời em"Hạ An đơ người còn có giải gì nữa mà nhận,cô nhớ năm trước đã nhận đầy đủ rồi mà.

"À xin mời thầy hiệu trường lên trao giải" một tràn vỗ tay thật nông nhiệt,chờ Hạ An lên sân khấu.

"Lên kìa học bá"Sung tế cười cười.Hạ An thở một hơi lấy lại bình tĩnh đi lên sân khấu.Lúc này Hạ An nhìn xuống thì thấy một gương mặt rất hiền lành xinh đẹp đang nhìn cô rất chiều mến liền trở nên tối mịt đi,làm cô hoảng hốt nhận nhận nhanh còn lên chỗ ngồi,mà đời thật bất công mà thầy hiệu trưởng kêu cô ở lại phát biểu làm sao cô học giỏi vậy trời ơi thì nổ lực chứ sao,ông đưa mic cho Hạ An ông nhìn cô rất tự hào đôi mắt long lanh làm cô phát ói.'Không không sao không sao mình là học bá nổi tiếng mà,dù gì chuyện tối qua là do mình say thôi cũng đâu cố tình'Hạ An tự chấn an mình lấy lại tin thần phát biểu rất hay và không quên nổ thêm mấy câu.Mặt của Ngư Vân lúc này vẫn vậy ngước đầu lên nhìn Hạ An vỗ vỗ tay còn không quên cười một nụ cười quái dị,Hạ An cũng không vừa vẫn cố nhe răng cười lại với Ngư Vân nụ cười giả tạo đó khiến nàng càng giận thêm nữa,Hạ An thấy mình giống đang chọc điên Ngư Vân lên vậy vẻ mặt nàng càng ngày càng giận dữ,Hạ An muốn chuồn ngay và luôn,hiệu trưởng lại thì thầm vào tai cô báo tin mừng.

"Hạ An rất chúc mừng em,cô giáo của em là Ngư Vân một cô giáo rất ưu tú đó,thầy chủ động sắp xếp luôn chủ nhiệm ưu tú cho lớp em đó là người giỏi thì để người giỏi chủ nhiệm chứ"ông cười hề hề còn chỉ tay xuống Ngư Vân ra hiệu đó là chủ nhiệm của cô,'trời trời ơi cái gì vậy có cần trùng hợp vậy không'Hạ An trong lòng hoảng hốt,gào hét nhưng bên ngoài vẫn tươi cười gật gật đầu tỏ vẻ rất hài lòng khi có người chủ nhiệm ưu tú được ông sắp xếp cho.Hạ An bắt đầu về chỗ ngồi nhưng ánh mắt đó vẫn không chịu tha cô cứ nhìn theo cô mãi,tay chân Hạ An run run ngồi vào chỗ thở dài.

"Ô ô hay quá idol lòng em"Sung Tế vỗ tay sung quá đỏ cả tay.Còn chọc chọc Hạ An.Hạ An bây giờ không còn sức làm gì Sung Tế nữa cuối gầm mặt,ba đứa cũng biết chuyện gì rồi nên không nói nữa tập trung vào buổi khai giang dưới này Ngư Vân lèm bèm'học bá gì chứ bá dâm dê thì có,lần này tôi chủ nhiệm em để coi em bá gì tôi đì em chết"Ngư Vân ngiếng răng mặt tối sầm.Khiến người bên cạnh cũng cảm nhận được sát khí bao quanh người Ngư Vân nên né né sợ sẽ họa lây mất.

Kết thúc buổi khai giảng Hạ An muốn về nhưng lại cố ở lại kiếm thầy hiệu trưởng,cô muốn chuyển vào ký túc xá trường để bớt tiền trọ,Hạ An rất cẩn thận ngó ngang ngó dộc nếu có Ngư Vân sẽ né ngay và luôn cuối cùng thì cũng thấy hiệu trưởng cô gấp gác chạy lại thì....Ngư Vân cũng ở đó

'Trời ơi trời gì vậy chứ sao mình không để ý người đứng bên thầy hiệu trưởng'.Bây giờ Hạ An cũng đứng đó rồi muộn muộn thật rồi không kịp chạy trốn nữa.

"Ủa An em tìm thầy hả"thầy hiệu trưởng nhìn khuôn mặt tái xanh đó mà sợ hãi tưởng cô bị gì.Hạ An lấy lại tình bĩnh kéo kéo hiệu trưởng ra xa để nói chuyện,Ngư Vân liếc liếc nhìn theo không biết cô định dở trò gì.

"À thầy ơi em muốn chuyển vào ký túc xá trường ạ"Hạ An thấy cũng đủ xa khỏi Ngư Vân rồi thở phào nhẹ nhỏm nói với ông.Ông cũng gật gật đầu đồng ý.

"Ừ em cứ chuyển vào em là nhân tài của trường mà thầy rất ưu tiên em mai vào luôn nha,tầng 2 phòng 18".Hạ An cúi đầu cảm ơn nghĩ cuối cùng cũng xong bây giờ về nghỉ ngơi thôi,lại bị ông kéo đến chỗ Ngư Vân,Hạ An không khỏi ngạc nhiên vùng vẫy thoát ra trong vô vọng,thâm tâm gào hét mồ hôi trên người cô tuôn tuôn ra,hiệu trưởng vừa kéo vừa hỏi thăm chớ không chịu tha cho cô,Hạ An thầm chửi rủa ông "hiệu trưởng mà không có tâm ông đang kéo tôi tới hang cọp đó biết không hả!tha cho tôi đi tôi muốn sống muốn sống!!"tim Hạ An đập dồn dập lòng kêu gào,khuôn mặt cô cũng tái xanh khi được thầy cho đi một dịch dụ kéo người,Hạ An cúi mặt không ngước lên mồ hôi của cô rớt xuống mặt sân.Ngư Vân thấy vậy khẽ cười cợt'học bá này thật đắc ý dám làm chuyện đó với tôi!!'.

"An An đây là giáo viên chủ nhiệm của em đó,rất xinh đẹp đúng không thầy mà lựa thì chỉ có toàn người giỏi và đẹp thôi"hiệu trường cười cười tự tin về về tài lựa chọn người của ông còn Hạ An không ngừng chửi rủa'không phải lúc nãy ông đã giới thiệu rồi sao,sao bây giờ lại nói nữa tôi không điếc không ngu ừ thì ông tài chọn được người ưu tú cho lớp tôi ông thật tài thật tài,bây giờ tha cho tôi về đi,học bá cũng là con người tôi chỉ giỏi về học tập thôi chứ mấy tình huống này tôi...tôi muốn ngột chết bởi cái ánh mắt đó rồi sao mà suy nghĩ được gì nữa chứ,ông còn có lòng người làm ơn tha tôi'mồ hôi cô không ngừng rơi xuống sân trường,Ngư Vân đưa tay mình ra nâng khuôn mặt cô lên,Hạ An ngơ người,tim cô đập càng loạn hơn nữa cô còn tưởng nó sắp nhảy ra ngoài gào hét một cái rồi chứ.

"Gương mặt đẹp như vậy phải ngước lên cho nhiều người ngắm chứ"Ngư Vân nghiêng đầu nhìn Hạ An mặt vẫn giữ thái độ lúc nãy nhưng bây giờ nhìn lại cũng có phần giảm bớt đi,Hạ An nghĩ chắc có thầy hiệu trưởng kế bên nên mặt Ngư Vân mới giảm đi sắc thái đáng sợ lúc nãy.

"Thật vậy sao,nhưng nếu cô Ngư muốn ngắm nhìn khuôn mặt em thì mai nhé bây giờ em bận"nói xong thái độ trên mặt Ngư Vân bỗng chốc quay lại ban nãy còn giận dữ hơn,Hạ An hoảng hốt chắc tại cô nói gì sai nữa rồi,nhưng bây giờ quan trọng nhất chạy là thượng sách.

"HẠ AN"Ngư Vân hét lên,thầy hiệu trưởng đứng kế bên cũng giật mình nhiều người nhìn nàng liền bị nàng liếc rén cả người cúi mặt đi không nhìn nữa.

'Trời trời kiểu này mai đi học được không nữa nhưng ngày đâu tiên nghỉ lại không được'Hạ An nghĩ mà muốn điên đầu không biết làm sao để tránh được nàng giáo hung dữ này đây đúng thật là mệt mỏi mà,chắc ông trời thấy cuộc sống cô nhàm chán quá mà nên muốn tiếp tay cô,hết tiền thì điện bạn lại được đãi một chầu thịnh soạng ăn xong chỉ cần chờ lương lại sống bình thường tiếp nhiều lúc Hạ An thấy chán,chắc ông trời nghe được nên bây giờ ông muốn thêm tí drama vào cuộc sống cho cô bớt chán bớt nhàm,Hạ An muốn rớt nước mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.