Hạ An được nghỉ 1-2 ngày ở nhà để dưỡng bệnh,cô như chết đi sống lại vậy,như một chú chó lâu năm trong chuồng được chủ thả ra tự do,thật sự rất vui sướng nhưng 1-2 đó qua rất nhanh,cô lại bắt đầu đi học lại.
Cuối cùng ngày tháng đó cũng lại đến,Hạ An và Hoàng Canh đi bộ đến trường,cô cứ luôn miệng lèm bèm trách móc Ngư Vân,Hoàng Canh nhìn thở dài một hơi.Hai người xuống căn tin mua một cái bánh bao ăn liền trở về lớp.
"Học bá hết bệnh rồi?"Hạ An buồn bực nhìn Ngư Vân nghĩ'không biết có duyên số với người này thật không?!'
"Hết rồi"cô trả lời hai từ cộc lốc tiến về chỗ ngồi của mình,Ngư Vân nhìn theo bóng lưng cô không nói lời nào lại nhẹ nhàng cười,Hoàng Canh há hốc mồm chạy lại thì thầm chửi Hạ An.
"Trời ơi,sao mày không bao giờ suy nghĩ trước khi nói vậy An!"Hạ An nhìn nhìn người bạn của mình nhàn nhạt nở một nụ cười.
"Cần gì suy nghĩ tao quá mệt với cái cảnh bưng bê tài liệu chạy lên chạy xuống rồi tao muốn lật đổ cô ta lấy lại công bằng,quyết tâm không làm cu li miễn phí nữa!!"Hoàng Canh nghe xong liền cười lớn đánh đầu cô một cái rõ to.
"Hahaah lật đổ á đồ điên" Hoàng Canh vừa nói vừa cười,làm cô quê một cục vừa đau vừa quê ai thấu nổi đau này chứ!
"Mày không tin tao?" Hạ An bực mình nhìn Hoàng Canh,nàng cười cười vã vã vào vai cô.
"Tin tin chứ"Hạ An cắn cắn môi liếc liếc người đang cười cợt mình luôn miệng nói tin,cô nhếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-nay-that-dac-y/2677062/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.