Edit by Bất Tương Lộ ▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸▸ "d2=qUT2/16m." Nguyễn Tinh Thư lập tức nói ra đáp án nam sinh nói cho cậu, trái tim treo lên cao. "Không tồi, năng lực tính toán không tồi, mời ngồi." Thầy Trần gật gật đầu, Nguyễn Tinh Thư ngồi xuống, tiếp tục gọi thêm một người. Nguyễn Tinh Thư thở ra một hơi, hốc mắt có chút hồng, lúc ngồi xuống vẫn còn chút khẩn trương. "Anh bạn nhỏ, cậu lớn bao nhiêu rồi, còn khẩn trương như vậy?" Vưu Trĩ An thấy Nguyễn Tinh Thư khẩn trương thành dáng vẻ kia, không nhịn được mở miệng trêu chọc. "Mười sáu tuổi, sinh nhật vào tháng sáu." Nguyễn Tinh Thư quay đầu nghiêm túc trả lời câu hỏi của Vưu Trĩ An. Vưu Trĩ An nói giỡn tùy tiện hỏi hỏi, không nghĩ tới Nguyễn Tinh Thư lại nghiêm túc trả lời y như vậy, *Vưu Trĩ An đột nhiên cảm thấy về sau có chơi*. [*Nguyên văn: 尤稚安突然觉得以后有的玩了。( yóu zhì ān túrán juédé yǐhòu yǒu de wánle.) Tui không hiểu chỗ này, giúp tui với!] "Cậu có thể chạy bộ không?" Vưu Trĩ An chống cằm hỏi, từ trên xuống đánh giá Nguyễn Tinh Thư một chút, hiện tại dù là không giống Omega như mảnh mai, rất nhiều lúc chạy bộ đều phải xin nghỉ. "Có thể, tớ mỗi ngày đều chạy bộ buổi sáng." Nguyễn Tinh Thư gật đầu, cậu có kế hoạch làm việc và thói quen nghỉ ngơi rất tốt, chạy bộ buổi sáng là điều cần thiết. "A!" Thật là ngoan, Vưu Trĩ An che mặt, y cảm thấy mình không phải là Omega, nhìn xem người ta kìa! Nguyễn Tinh Thư mới chuyển tới một buổi sáng, toàn bộ lầu 4 đều biết lớp Một có một học sinh Omega chuyển trường tới, thành ra lúc thể dục giữa giờ đều nhìn vị trí lớp Một. Vưu Trĩ An cánh tay đặt ở trên vai Nguyễn Tinh Thư, Vưu Trĩ An so với Nguyễn Tinh Thư còn cao ba bốn centimet, giống như có thể so sánh với Alpha. Sở Hạc Châu cùng Phó Viên Tấn đi ở phía sau hai người bọn họ, nhìn bóng dáng của hai tiểu O. "Nhị Hạc." Phó Viên Tấn dùng khuỷu tay đụng Sở Hạc Châu một chút, Sở Hạc Châu nhìn về phía Phó Viên Tấn. "Nói." Sở Hạc Châu đi xuống cầu thang, người chung quanh không phải đang xem người mới chuyển trường lại đây, thì chính là đang xem Sở Hạc Châu. "Nhị Hạc, cậu thích loại như Vưu Trĩ An, hay là Nguyễn Tinh Thư? Lớp phó kia cũng có thể." Phó Viên Tấn nhìn về nữ Omega gợi cảm dụ hoặc phía bên cạnh, sờ sờ cằm, không hiểu sao cử chỉ có chút đáng khinh. Sở Hạc Châu không nói chuyện, Phó Viên Tấn cho rằng hắn đang nghiêm túc tự hỏi, kết quả vừa nhìn qua xem lại phát hiện Sở Hạc Châu đang phát ngốc, đẩy hắn một chút, Sở Hạc Châu mới phản ứng lại. "Đều không thích." Mặt Sở Hạc Châu bị ánh mặt trời chiếu đến, lông mi dài thẳng ở trước mắt bị chiếu tới tạo ra cái bóng. "Không thể nào, nhị Hạc, không có khả năng một người đều không thích, phải có một người thích hợp tâm ý cậu chứ, cậu hôm nay phá lệ giúp Nguyễn Tinh Thư ôm sách, có phải có chút thích cậu ấy hay không!" Phó Viên Tấn cảm thấy loại trong lòng không có tình người giống Sở Hạc Châu, chịu giúp Nguyễn Tinh Thư ôm sách! Đó tuyệt đối là gặp quỷ! "Không có." Sở Hạc Châu đẩy Phó Viên Tấn che ở trước mặt hắn một cái, xuyên qua khu dạy học đi tới sân thể dục, còn chưa đi đến sân thể dục, Sở Hạc Châu đột nhiên nhíu nhíu mày, như có như không ngửi thấy một cổ mùi hương vị bánh kem. "Phó Viên Tấn, cậu nghe thấy được không?" Sở Hạc Châu liếc mắt nhìn thoáng qua chung quanh một cái, vẫn không có người ngửi được. "Không có a! Tớ lại không giống cậu, tin tức tố bá đạo như vậy, từ từ! Tớ nghe thấy được." Phó Viên Tấn vẫn mang một bộ dáng không sao cả, kết quả đột nhiên một cổ mùi hương nồng đậm vị bánh kem thổi tới. Phó Viên Tấn gian nan nuốt một ngụm nước miếng, nhìn về phía Sở Hạc Châu nói: "Nhị Hạc, có Omega động dục." Alpha ở đây đều có chút xôn xao, khuôn mặt thiếu niên ửng đỏ, trong đám người ồn ào, vẫn luôn nghị luận tiểu O động dục là ai. Các lão sư cũng nghe thấy được hương vị của tin tức tố, bắt đầu kiểm tra là ai đột nhiên động dục. Sở Hạc Châu đứng ở một bên, khuôn mặt trắng nõn như ngọc, giống như hoàn toàn không bị tin tức tố ảnh hưởng, Phó Viên Tấn bị tin tức tố câu dẫn có chút nôn nóng, hốc mắt cũng đỏ lên. "Nhị hạc, Omega kia động dục vì vẫn chưa bị giáo viên mang đi, không có khả năng lâu như vậy vẫn chưa phát hiện đi." Phó Viên Tấn cảm thấy bản thân sắp không khống chế được tin tức tố của mình, đợi chút hương sầu riêng vừa ra tới, có thể đuổi chạy một đống người. Đến lúc đó có khả năng Sở Hạc Châu trực tiếp xoay người đi, trái cây Sở Hạc Châu ghét nhất chính là sầu riêng. "Ai biết được?" Sở Hạc Châu làm sao biết, Phó Viên Tấn hỏi hắn, hắn hỏi ai. "Nếu không mang đi, đợi chút nữa Omega đều sẽ bị làm động dục." Phó Viên Tấn bị tin tức tố Omega câu dẫn làm trong cơ thể ngo ngoe rục rịch, đột nhiên thấy cách đó không xa một cái Omega bị mấy giáo viên Beta mang đi. Vưu Trĩ An bám vào bả vai Nguyễn Tinh Thư, vẻ mặt không còn đỏ, trong ánh mắt có một tầng nước. "Mẹ nó, chân tớ đều mềm hết, thiếu chút nữa bị cậu ta làm động dục, Thư Thư cậu mau ngửi xem tin tức tố của tớ có phát ra không." Vưu Trĩ An đưa phía sau cổ tiến đến trước mặt Nguyễn Tinh Thư, Nguyễn Tinh Thư nghiêm túc ngửi một chút, có một chút mùi hoa nhài. "Có một chút, không cẩn thận sẽ không ngửi thấy." Nguyễn Tinh Thư sờ sờ cổ mình, kéo tay áo Vưu Trĩ An, nhờ y ngửi giúp tin tức tố của mình có phát ra hay không. "Không có, tiểu trà nho." Vưu Trĩ An xoa xoa đầu tóc Nguyễn Tinh Thư, tóc mềm lướt qua kẽ hở ngón tay Vưu Trĩ An, thoải mái không chịu được, Vưu Trĩ An không nhịn được sờ soạng Nguyễn Tinh Thư một phen, làm cho Nguyễn Tinh Thư hoảng loạn đỏ mặt. Nguyễn Tinh Thư đỏ mặt vừa ngẩng đầu phát hiện ra Sở Hạc Châu nhìn bọn họ bên này, Nguyễn Tinh Thư cười với Sở Hạc Châu, cười ngây ngốc. Sở Hạc Châu cười nhạo một tiếng, làm một cái khẩu hình với Nguyễn Tinh Thư, Nguyễn Tinh Thư lập tức trừng lớn mắt nai con. Sở Hạc Châu nói: "Tiểu ngốc tử." - --------------*--------------------
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]