Tuy nhiên, điều khiến cô vui nhất, là sự bảo vệ của Trình Nghiễn Ninh, nghĩ đến cảnh lúc chiều anh đột nhiên xuất hiện tại Phòng Giáo Chính, Chân Minh Châu hồi sau mới suy nghĩ: anh như vậy là anh hùng cứu mỹ nhân, lại còn rất đẹp trai!
Thử hỏi, học sinh nào ở trong trường, có thể ngầu như anh?
Những người khác, nhìn thấy chủ nhiệm Diêm đã sợ chết khiếp!
Bạn trai của cô thực sự là phi thường!
Mắt nhìn người của cô tốt!
Cô suy nghĩ lung tung một cách đẹp đẽ, không thể kiềm chế mà hát vu vơ, hát vu vơ mà nhớ đến lời của Mã Bình Xuyên, lập tức im ngay, giơ tay chọc lưng của Dư Minh An trở lại, thì thầm: "Ngày mai tiết đầu là gì?".
"Ngữ văn." Dư Minh An nghiêng đầu, thì thầm đáp.
Chân Minh Châu lập tức lại vui hơn.
Ngữ văn tốt đấy, cô thích học ngữ văn, và cũng yêu các tiết học ngữ văn.
Thích học ngữ văn là vì: ghi nhớ tốt và tiếng phổ thông chuẩn, học không có áp lực gì.
Yêu những tiết học ngữ văn là vì: giáo viên của họ vô cùng hòa thiện dịu dàng, giáo viên ngữ văn của lớp 12A1 cũng rất hòa nhã dễ gần.
Trong lòng cô một bên ca ngợi giáo viên dạy ngữ văn của hai lớp, một bên cúi đầu rút ra một cuốn sách ngữ văn trong hộc bàn, tiếp đó, dùng trạng thái vô cũng vui vẻ chăm chú, xem trước các bài học sẽ học vào ngày mai.
Lần này, tất cả học sinh ngồi quanh cô đều bị lây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292926/chuong-92-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.