Bóng đèn trên đỉnh đầu còn sáng.
Trình Nghiễn Ninh nhắm mắt nằm trên giường, không buồn ngủ.
Có lẽ cô ấy rất đau lòng đi?
Chỉ một cái ý niệm trong đầu để trong lòng anh bực bội, thậm chí còn có chút trằn trọc khó ngủ.
Anh hiểu chính mình có chút quá đáng, mặc dù chuyện này không là gì so với thủ đoạn anh cự tuyệt nữ sinh trước đây, nhưng lần đầu tiên lưu lại trong lòng anh một dấu vết, để anh có chút đau lòng.
“Học trưởng, anh cười lên thật đẹp.”
“Tại sao anh không để ý em?”
“Em chọn rất lâu.”
“Có phải anh có chút thích em hay không?”
“Trình Nghiễn Ninh, em có chút sợ.”
“Lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng, sinh nhật vui vẻ.”
Trong đầu lại hiện lên khuôn mặt kia, ánh mắt cô long lanh hàm chứa mong chờ, không kiêng nể gì cười, chạy nhanh đến ôm, cùng với bóng dáng chậm rãi ngồi xổm xuống.
“Ba.”
Ánh đèn chợt tắt, Trình Nghiễn Ninh ngồi dậy.
Ở đối diện, Tiết Phi vừa mới lên giường bị hoảng sợ, thuận tiện ngồi ở mép giường hô “A Ninh, cậu làm gì a?”
“Đi WC” Trình Nghiễn Ninh chậm rãi nói một câu liền xuống giường mặc quần áo.
Ký túc xá có hệ thống sưởi nhưng phòng nước bên kia lại không có, Tiết Phi ngồi trên giường nhìn anh mặc quần bò và áo khoác trường đi ra ngoài, cũng không nói nhiều, nằm xuống đi ngủ.
*
Phòng nước bên cạnh ở bên cạnh tầng trệt.
Trình Nghiễn Ninh đi qua, tiện tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292888/chuong-67-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.