Chân Minh Châu quay đầu xem cô “Hôm nay cậu về muộn như vậy?”
“ Ừm.” Nhạc Linh San đi đến dưới bóng đèn, chóp mũi lấp lánh mồ hôi, cười nói “Ở dưới lầu học thuộc từ.”
Trong lớp bọn họ, thành tích tiếng Anh của Nhạc Linh San không kém, nhưng so với các môn học khác liền có chút trở ngại, hơn nữa dính dáng đến kỹ năng nghe và đọc, mỗi khi cô mở miệng, liền giống tiếng địa phương của cô khiến cả lớp cười to.
Thấy cô khom lưng lấy chậu nước, Chân Minh Châu chợt nói “Cậu tự đọc như vậy hiệu quả không?”
“Ghi chép là có thể nhớ kỹ, thật giống như khẩu âm không hợp quy tắc.” Nói đến chuyện này, Nhạc Linh San không nhịn được nhíu mày, có chút buồn phiền.
Chân Minh Châu tiện tay kéo ngăn kéo của mình, lấy ra một cái mp3 đưa cho cô, “Nếu không cậu thử cái này xem xem? Tải mấy bài hát tiếng Anh hoặc bài đọc tiếng Anh xuống, khi chạy bộ, trước khi đi ngủ đều có thể đọc theo, rất thuận lợi, chắc có thể sửa được cách đọc.”
“Mp3 a?” Nhạc Linh San tò mò nhận lấy, cười nói “Bác mình cũng nhắc đến cái này với mình.”
“Bác cậu?”
“A, nga.” Nhạc Linh San nhìn mp3 “Đã nói mình mua một cái.”
Bác của cô chính là chủ nhiệm lớp Mã Bình Xuyên, nhưng trong lớp không ai biết chuyện này, đương nhiên Chân Minh Châu cũng không biết, nghe vậy cũng không nghĩ nhiều, cười nói “Lúc trước, mình dùng nó để nghe bài hát, gần đây không dùng nữa, nếu cậu không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292883/chuong-64-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.