Đến nổi đánh nhau ——
Một thể dục sinh như cậu ta khi đánh nhau lại bị thua thiệt sao?
Trước người có một dấu giày, nhưng có thể so với vết máu trên khóe miệng của Trình Nghiễn Ninh sao?
Trên thực tế đừng nói một dấu giày, cho dù là cả người cậu ta có đầy dấu giày thì cũng không được coi trọng bằng một vết thương của Trình Nghiễn Ninh!
Người ta là học sinh gương mẫu mũi nhọn của trường Nhất Trung đó!
Năm sau còn là một hạt giống tốt được bắt thi Trạng nguyên cấp tỉnh môn lý nữa!
Đây là đối tượng trọng điểm được trường học bảo vệ!
Hai thầy thể dục tức giận nghĩ, chờ Diêm Chính lên tiếng.
Diêm Chính bị chọc giận, nhìn mấy người Phùng Khoan bắt đầu giáo huấn: "Niệm tình các em mới sai phạm lần đầu, lần này bỏ qua, trở về viết cho tôi bản kiểm điểm một ngàn chữ, trước giờ tan học đem tới đây!"
Phùng Khoan uất ức nhìn thầy một cái.
"Nhìn cái gì mà nhìn! Em nhìn vết thương trên khóe miệng của Trình Nghiễn Ninh kìa, không gọi phụ huynh em lên là đã nhẹ tay lắm rồi!"
Hai bên không một ai dám lên tiếng, Phùng Khoan bị chửi cũng có chút đần ra.
Trình Nghiễn Ninh bị thương?
Con mẹ nó, rõ ràng người bị đánh là anh ta!
Trình Nghiễn Ninh ra tay rất xảo quyệt, lúc đầu khi bị đạp anh ta đã rất bối rối, căn bản ngay cả sức đánh trả một quyền cũng không có, đều là tại lúc thầy giáo đi tới thì Trình Nghiễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292856/chuong-48-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.