Chân Minh Hinh che cánh tay từ dưới đất ngồi dậy.
Một đám người ở bên cạnh xúm xích vây quanh, mồm năm miệng mười hỏi: "Có sao không, có sao không?"
"Không sao."
Chân Minh Hinh được Tống An Như nâng đở đứng dậy, sắc mặt tái nhợt nói.
Cô bị đập trúng vào cánh tay, thật ra thì trên người cũng không có gì đáng ngại, chủ yếu là vì quá bất ngờ nên bị dọa đến giật mình, trên mặt cũng toát cả mồ hôi.
Tống An Như liếc mắt nhìn tên đầu sỏ, tức giận la lớn: "Có năng lực hay không, sao trình độ kém quá vậy!"
Đập bóng trúng Chân Minh Hinh là một nam sinh của lớp khác, tự biết đuối lý lại nhìn thấy bộ dáng nhu nhược dịu dàng ít nói của Chân Minh Hinh liền vội vàng cuối đầu khom người nói xin lỗi: "Thật xin lỗi thật xin lỗi, dùng sức quá lớn rồi."
"Không sao đâu." Chân Minh Hinh miễn cưỡng cười nói.
"Có muốn đi đến phòng cứu thương hay không?" Nam sinh thấy môi cô trắng bệch thì hỏi lại.
Chân Minh Hinh vội vàng khoát tay: "Không cần, tôi vào phòng học nghỉ ngơi một chút là được rồi."
"Thật sư rất xin lỗi!"
Chân Minh Hinh nhìn nam sinh cười cười, sau đó được tống an giúp đỡ đi phòng học.
*
Gần tới giờ tan học.
Nữ sinh đến sân vận động xem náo nhiệt ít đi rất nhiều.
Cả đám chơi bóng rỗ đều xuống sân, tụ năm tụ ba đứng ở bên bãi tập, uống nước, nói đùa, nghỉ ngơi.
Sau khi tiết học thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292854/chuong-47-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.