Phòng trọ của bốn nam sinh.
Ánh sáng nhu hòa của đèn bàn bao phủ cả mặt bàn, Trình Nghiễn Ninh mở sách ngữ văn ra xem, hơi ngẩn người một chút rồi tiện tay kéo ngăn kéo bàn đọc sách phía bên phải ra.
Một chiếc móc khóa tinh xảo xinh xắn lẳng lặng nằm trong đó.
"Có thể đừng lạnh lùng như vậy hay không a, em đã chọn rất lâu."
"Cậu đã làm gì Tiểu Chân Chân rồi?"
Hai câu đột ngột cùng xuất hiện, thay nhau vang vọng ở bên tai anh, anh nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tựa hồ có thể nhìn thấy khuôn mặt nhỏ bé của nữ sinh bị nhuộm đến đỏ ửng.
"Ông ông ông ——" tiếng điện thoại di động trên mặt bàn đột nhiên vang lên.
Anh cầm lên nhìn thì thấy một tấm hình được gửi tới trướ, ngay sau đó là một câu nói: "Có phải rất đáng yêu hay không, em gấp cho anh một chai có được không?"
Trình Nghiễn Ninh nhìn chằm chằm câu nói kia mấy giây rồi đặt điện thoại di động xuống.
Anh không trả lời, tâm tình chuẩn bị bài cho tiết học mới cũng bị ảnh hưởng, đang ngẩn người nhìn chằm chằm điện thoại di động thì Tiết Phi đột nhiên chạy đến bên cạnh anh hỏi: "Cái bài này làm sao giải?"
Trình Nghiễn Ninh liếc mắt nhìn rồi kéo cái ghế nhích sang bên cạnh một chú, lấy bài của cậu ta qua.
Bài tập mà Tiết Phi hỏi chính là một đề hàm số rất phức tạp, bước giải tương đối rắc rối, Trình Nghiễn Ninh mới vừa ghi mấy công thức ở trên tờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292846/chuong-43-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.