Anh nói xong, lại liên tưởng đến tính cách của người kia, sau đó lại gởi đi một tin nhắn: "Bên ngoài trời mưa, mình mang một người bạn tới, là nữ sinh."
*
Tiếng nước chảy trong phòng tắm hơi dừng lại.
Trình Nghiễn Ninh ra khỏi phòng tắm, tiện tay dùng khăn lông lau người, mặc một cái áo thể thao tay ngắn rộng thùng thình và một cái quần dài, vặn cửa ra khỏi phòng vệ sinh.
"Két —— "
Tiếng mở cửa nhà vang lên.
Anh có hơi sững sờ, mở miệng gọi: "Phan Dịch?"
"Cậu ở nhà sao? Gọi mấy cú điện thoại cũng không ai bắt máy."
"Mắc mưa, vừa rồi vẫn đang tắm." Trình Nghiễn Ninh đáp, đi ra hành lang thì nhìn thấy một nữ sinh đang đứng trong phòng khách, vẻ mặt có chút ngạc nhiên, hơi mím môi.
"Ai ——" Phan Dịch nhanh chóng đẩy anh đi tới bên cạnh, hạ thấp giọng nói, "Chỉ là một người bạn bình thường, mắc mưa không phải nên đi tắm một chút sao, vì vậy tôi mới dẫn vào đây."
Trình Nghiễn Ninh hừ một tiếng: "Bạn bình thường?"
"Lừa cậu thì chính là cháu trai cậu."
Trình Nghiễn Ninh im lặng hai giây, rồi mở miệng nói: "Tôi vừa mới dùng qua phòng tắm."
"Không dám phiền cậu, tôi đi thu dọn." Phan Dịch liếc qua Tống Tương Tương một cái, tiện tay vỗ vỗ vai anh một cái, xoay người cười nói, "Giới thiệu một chút, đây là bạn anh, Trình Nghiễn Ninh."
"Tống Tương Tương." Anh ta chỉ vào Tống Tương Tương đồng thời nói với Trình Nghiễn Ninh.
Trình Nghiễn Ninh chỉ liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292834/chuong-37-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.