Lời vừa dứt anh ta đã chạy thật nhanh vào phòng học.
*
Buổi tối, mười giờ rưỡi.
Chân Minh Châu cắn nắp bút ngồi ngẩn người ở trước bàn.
Lúc Tiết Phi đọc sô khẳng định là cố ý, tốc độ đọc rất nhanh, con số cuối cùng còn cắn chữ nghe không rõ, rõ ràng không muốn để cho cô nhớ được.
Đáng tiếc anh ta đã đánh giá thấp trí nhớ của Chân Minh Châu rồi.
Thành tích của Chân Minh Châu kém là thật, nhưng trí nhớ lại rất tốt, cũng vì vậy mà lúc tâm trạng của cô không tệ, vào kỳ thi đôi khi sẽ đột phá ra một vài thành tích đáng nói.
Sau một hồi ngây ngốc nhìn một hàng con số trên máy vi tính xách tay, Chân Minh Châu cũng bắt đầu gọi điện.
Con số cuối cùng không biết, không sao cả, dù sao cũng chỉ số đến số 9 mà thôi, sẽ có một con là của Trình Nghiễn Ninh, cô thử từng con số một, đến sô "7 " thì bên kia truyền tới một giọng nói lạnh lùng trong trẻo: " Alo, chào ngài."
"Ha ha ha —— "
Cô cao hứng ôm điện thoại di động nhảy cẩn lên, trong điện thoại lập tức truyền tới tiếng đô đô đô máy bận.
Chân Minh Châu bị cúp điện thoại: "..."
Cô nhìn màn hình, tâm trạng có hơi uất ức, không hai giây lại khôi phục như bình thường, hào hứng lưu cái số này vào mục danh bạ, chú thích: "Trình Trình ^_^."
Đáng tiếc, lúc gọi cuộc gọi thứ hai thì lại không có người nhận.
Chân Minh Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292826/chuong-33-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.