"Cười cái gì cười cái gì!" Mã Bình Xuyên đánh một cái lên đầu Lý Thành Công ở gần thầy ấy nhất, nghiêm nghị hỏi: "Buồn cười như vậy sao! A!"
Lý Thành Công cắn răng ôm đầu chịu đựng, không cười nữa.
Mã Bình Xuyên trừng mắt nhìn anh ta, giận mà không chỗ phát tiết, chỉ thẳng ngón tay mắng: "Tự mình không có tiến bộ cũng thôi đi, trong giờ học của tôi còn muốn ồn ào cái gì đây! Trong một tuần mà có tới hai giáo viên đến tìm tôi tố cáo, Lý Thành Công em thật sự rất có bản lãnh a? Nếu còn có lần sau, tôi lập tức mời phụ huynh đến đây!"
"Dạ." Lý Thành Công ngoan ngoãn đáp một tiếng, bộ dạng rất biết nghe lời.
Mã Bình Xuyên bực mình không chịu nổi, vừa nhìn về phía hai tên đang cúi đầu nén cười ở bên cạnh, mặt lạnh hỏi: "Thứ sáu tuần trước hai người các em đã làm gì?"
"Không làm gì cả." Hai người hai miệng đồng thanh đáp.
Mã Bình Xuyên nhìn thẳng vào hai người: "Không làm gì cả? Nga, đang đứng phạt yên lành ở bên ngoài phòng học lại đột nhiên biến mất, biến thành con bướm bay đi sao?"
"Phốc —— "
"Ha ha ha —— "
Lần này bất ngờ không kịp đề phòng, cả bốn người đều không nhịn được bật cười thành tiếng.
Mã Bình Xuyên hít vào một hơi, ánh mắt rơi lên trên mặt của Chân Minh Châu, xụ mặt nói: "Chỉ với bộ dáng này của em mà cũng muốn theo đuổi Trình Nghiễn Ninh sao? Em có thể đuổi kịp người ta sao? Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292821/chuong-31-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.