Diệt Tuyệt Lý mắt thấy anh ấy căn bản là không quan tâm lời nói của mình mà nhất thời cơn giận bùng dậy, nghiêm nghị quát: "Không muốn lên thì đừng lên, cút ra ngoài."
"Ai mà thèm!" Lý Thành Công đạp một cước vào ghế, cất bước ra khỏi phòng học.
Diệt Tuyệt Lý nhìn của anh ấy mà hít sâu một hơi, quay đầu sau khi nhìn thì thấy phía sau còn vài người ngủ, lập tức lại nổi giận, lớn tiếng hô: "Mấy đứa đang ngủ kia, đều kêu dậy hết cho tôi!"
Bên tai tiếng la ong ong, Tần Viễn trong lúc ngủ mơ đã sớm vô thức chau mày, giờ phút này bị bạn học bàn bên gọi hai lần nên cũng đã phát cáu, đầu vừa nhấc mở miệng mắng: "Móa, muốn chết à!"
Nam sinh ngồi cùng bàn một mặt hậm hực: "Diệt Tuyệt gọi cậu đấy."
Tần Viễn uể oải ngẩng đầu một cái, cách mấy hàng chỗ ngồi đối diện với sắc mặt tái mét của Diệt Tuyệt Lý, không đợi giáo viên nói chuyện, trực tiếp cất bước hướng bên ngoài mà đi.
Trong năm học này việc bị đuổi ra ngoài không phải mới ngày một ngày hai, Diệt Tuyệt Lý nhìn chằm chằm cậu bước đi ra ngoài cũng không có nổi giận, khuôn mặt cứng nhắc bước nhanh lên bục giảng lại trông thấy Nhạc Linh San đang cúi đầu đứng đó, tức giận nói: "Còn em nữa, ra ngoài luôn!"
Liên tiếp hai ngày nay gặp tai bay vạ gió, Nhạc Linh San không có lên tiếng, cúi đầu đi ra ngoài.
*
Bên ngoài phòng học.
Tần Viễn hướng Lý Thành Công đạp một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292816/chuong-28-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.