Tiết tự học buổi tối.
Chân Minh Châu cắn nắp bút, vẻ mặt đau khổ ấp ủ cảm tình viết kiểm điểm.
Vở xé mấy tờ giấy, một dòng chữ cô còn chưa viết được, cô ngồi nghiêng hàng bị động tĩnh trước mắt hấp dẫn.
Không hiểu khi nào Lý Thành Công đổi vị trí ngồi sau Nhạc Linh San, giờ phút này nằm bò nửa người lên bàn, đê tiện làm nũng: “Bạn học Nhạc giúp mình một chút đi.”
Nhạc Linh San ngồi thẳng người, hơi hơi nghiêng người, nhỏ giọng nói: “Mình thật sự không biết viết kiểm điểm, không giúp được cậu.”
“Thành tích môn ngữ văn của cậu tốt như vậy, văn nhất định không tồi!”
Nhạc Linh San khóc không ra nước mắt: “Nhưng mình thật sự chưa từng viết kiểm điểm bao giờ, không lừa cậu đâu.”
“Mẹ nó Lý Thất Bại cậu đúng là không biết xấu hổ!” Chân Minh Châu ngồi ở tổ một bàn thứ ba, cách vị trí tổ hai bàn thứ nhất của Lý Thành Coing không xa, nghe cuộc nói chuyện của hai người không sót một chữ, Tống Tương Tương trừng mắt không tưởng tượng được mà phun trào.
Tiết tự học buổi tối Tống Tương Tương có đến, vẫn ngồi vào vị trí, hữu khí vô lực mà nói: “Muốn nói về mặt mũi không đuổi kịp em gái.”
Chân Minh Châu người này trời sinh đồng tình nhỏ yếu, mắt nhìn thấy người ta nhẹ nhàng từ chối, cầm quyển sách trong tay, dùng sách chọc Sử Hiểu Tuệ trước mặt Tống Tương Tương, bất mãn nói: “Này, lớp phó, bạn học bên phải cậu đang quấy rối nữ sinh đó, mặc kệ sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292793/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.