[PHẦN CỐ DUY]
Nhà ma, lúc Tần Sở dán lên cổ tôi, dòng lạnh lẽo xẹt qua trên da.
Cô ấy đang khóc.
Giống như có bàn tay nắm chặt lấy trái tim tôi, vừa đau vừa trướng.
Cô ấy cười đẹp hơn, cười tươi như trong tấm ảnh đó.
1.
Năng lực học tập của Tần Sở thật sự… Tôi xem quá đủ rồi.
Không phải cô ấy là học bá sao? Cô ấy không chịu học bơi tự do, không chịu học để thở, cứ một hai đòi học cách bơi lộ ngẩng đầu ở trên nước.
“Tôi sợ cảm giác nước vào lồng ngực…”
Đến chữ cuối cùng, cô ấy bày ra dáng vẻ thật cẩn thận.
Quả nhiên tôi không thể nghe Tần Sở nói chuyện được.
“Cô dùng chân đạp nước… Tần suất cao một chút…”
Hình như cô ấy nghe không hiểu, chân giang giang như múa đang côn vậy.
Tôi buông bàn tay đang nâng eo cô ấy ra, đang chuẩn bị lấy tay khác giữ eo rồi đưa tay này điều chỉnh động tác.
Bỗng nhiên cô ấy la lên một tiếng sợ hãi, y như con mèo con sợ bị đuối nước.
Giây tiếp theo, bọt nước văng tung tóe khắp nơi, đôi tay mềm mại gắt gao ôm lấy cổ tôi, cọ qua gò má lạnh băng này.
“Anh đừng… Anh đừng buông tay mà!”
Vẫn chưa thể định hồn lại được.
Nỗi sợ này không giống như khi ở trong nhà mà, cơ thể mềm mại của thiếu nữ cơ hồ dán lên lồng ngực tôi, tay của cô ấy vẫn đang siết chặt. mỗi một tấc da bị cô ấy chạm vào chẳng khác nào đưa theo ngọn lửa đốt cháy chúng nó.
Bùm bùm, trước mắt tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-dung-phai-giao-ba/4167249/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.