6.
Tôi bị Cố Duy bế ra ngoài.
Không sai, chính là tư thế bế công chúa như các người tưởng tượng.
“Ôm chặt cổ tôi, đừng nhìn.”
Vì thế tôi thực sự nhắm hai mắt lại đem đầu dựa vào vai anh ấy.
Bình thường nhìn cơ thể của anh ấy rất mảnh khảnh nhưng không ngờ bờ vai lại dày rộng mạnh mẽ như vậy.
Khoảnh khắc đó anh ấy như thay tôi ngăn cản hết tất cả nguy hiểm đang rình rập.
Giống như… Ba tháng trước kia vậy.
Cố Duy ơi Cố Duy, em thích anh như vậy mà.
Anh cũng thích em có được không? Sau khi nhắm hai mắt lại nằm trong ngực Cố Duy, tôi không hề cảm nhận được những cái đầu trâu mặt ngựa đó nữa.
Chỉ có một bàn tay lạnh lẽo đặt lên vai tôi, chưa kịp làm gì đã nghe thấy giọng nói của Cố Duy vang lên:
“Anh tự lấy ra hay để tôi đẩy anh một cái?”
Cảm nhận được sát khí nồng đậm qua giọng nói lạnh tanh của anh ấy, người kia xấu hổ rút tay về, tôi quên đi mọi sợ hãi suýt chút nữa đã cười ra tiếng.
Ra khỏi nhà ma, mặt trời vẫn còn treo trên đầu cành như cũ.
Vừa mới ở trong bóng tối khá lâu nên tôi cần thời gian để thích ứng với ánh sáng mãnh liệt đó.
Cố Duy cũng không bỏ tôi xuống ngay lập tức, chỉ bế tôi đi tiếp mãi cho đến khi đến được chỗ ghế dài dưới mái râm thì mới thả tôi xuống.
“Đã ổn chưa?” Cố Duy hỏi.
Ánh sáng màu vàng kim chiếu lên sợi lông mi dài của Cố Duy, làn gió nhẹ khẽ đưa làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-dung-phai-giao-ba/4167246/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.