Trong ảnh, một nam sinh đẹp trai đang tươi cười tỏa nắng, thật ra ảnh chụp khá đẹp, nhưng mà nằm giữa những bức ảnh mỹ nhân yêu kiều khác thì lại thấy khác biệt rõ ràng. 
"Bạch Cảnh Đàm... Cậu đúng là cái đồ tiểu nhân âm hiểm!" 
Mục Nam Dữ mím chặt khóe môi, tròng mắt đen láy phẫn nộ trợn lên, tức giận như mây đen che núi. 
"Có phải cậu sợ bình chọn nam thần thua tôi, nên mới đăng ảnh của tôi lên bình chọn hoa khôi đúng không!" 
Bạch Cảnh Đàm giơ tay ấn ấn giữa lông mày, ôn hòa nói: "Lúc nãy cậu muốn giành điện thoại của tôi nên tôi mới nhấn nhầm...." 
"Ai thèm tin cái lý do quái quỷ đó của cậu chứ?!" 
Mục Nam Dữ cười lạnh một tiếng, thoát khỏi diễn đàn, mở album ảnh trong điện thoại: "Cậu ngấm ngầm giở trò đồi bại này sao, chỉ là tấm ảnh thôi mà? Ai mà không có ảnh cơ chứ..." 
Từ tiểu học đến cao trung cậu với Bạch Cảnh Đàm đều học cùng trường, hai nhà lại cách vách, cậu dám chắc không ai nắm rõ những lịch sử đen tối của Bạch Cảnh Đàm hơn cậu. 
Mục Nam Dữ lướt lướt kiếm ảnh trong album, thề ăn miếng trả miếng, nợ máu trả bằng máu, tìm cho bằng được một tấm ảnh dìm của Bạch Cảnh Đàm. 
Tìm tìm một hồi lại phát hiện tên này rõ ràng không phải người thường, gương mặt kia từ nhỏ đến lớn đều đẹp trai, lúc 7-8 tuổi học tiểu học đã lạnh lùng như vậy rồi. 
Mục Nam Dữ bực bội mà "Hừ" một tiếng, thả lỏng người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-dung-nhin-toi-nhin-de/3125967/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.