Tề Nhiên chẳng nói lời nào nhìn ánh mắt nghiêm nghị của mẹ mình, lại ngó qua cậu nhóc đang ngồi bên cạnh, suy nghĩ vài giây, cuối cùng đứng dậy đi vào phòng với Tề Duyệt.
Trong phòng khách chỉ còn ba người.
Lục Khuynh vẫn ngồi nghiêm chỉnh, đầu hơi cúi, mái tóc đen mềm mại xõa xuống che khuất khuôn mặt, đôi tay cương cứng đặt trên đùi tiết lộ sự căng thẳng của cậu.
Hai ông bà thấy vậy thì khẽ liếc nhau, sau đó từ từ mỉm cười, mẹ Tề chỉ về hướng cửa phòng, nhẹ nhàng nói với cậu: "Con kệ nó, tính nó thế đấy."
Lục Khuynh ngẩng đầu, đôi mắt ngơ ngác nhìn mẹ Tề.
Mẹ Tề đến gần cậu, giọng nói càng trở nên nhẹ nhàng hơn: "Nào, con nói cho dì biết, con với Tề Nhiên quen nhau thế nào?"
Thiếu niên trước giờ vẫn luôn trưng ra vẻ lạnh nhạt với người khác nay lại có chút bối rối, cậu hơi do dự rồi chậm rãi nói: "Con, con thường đến quán bar của Tề Nhiên, thường xuyên đến... nên mới quen ạ."
Hai ông bà chẳng tin lắm, dùng ánh mắt nghi ngờ dõi theo cậu.
Mẹ Tề chần chừ, cẩn thận nhìn Lục Khuynh rồi thử thăm dò: "Bé con, chẳng lẽ, Tề Nhiên ép buộc con?"
"Bà nói gì vậy!" Ba Tề đột nhiên vỗ vào cánh tay bà, "Dọa thằng bé sợ thì sao?"
Mẹ Tề bĩu môi nhìn ông không lên tiếng, ba Tề quay đầu cẩn thận bảo: "Bọn chú chỉ muốn hỏi, có phải con bị nó dụ không?"
Đáp lại họ là ánh mắt kinh ngạc cùng với khuôn miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-cao-lanh-la-quy-lam-nung/3574834/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.