Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 52 Chương 51 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 66 Chương 67 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106
Chương sau
“A hả dạ…??” An bất ngờ, không phải hơi nhanh quá rồi sao?? “Em thấy được mà, hai người cũng đã bên nhau những lúc khó khăn nhất rồi còn gì, đều đã biết rõ về đối phương cả rồi” Sơn hớn ha hớn hở mừng rỡ ra mặt “Huy nhìn thế thôi chứ cũng mong lắm rồi đấy An à” Uy cũng cười nói “Anh im đi!! An à, em không cần trả lời ngay cũng được, anh đợi-” “Nếu muốn kết hôn thì ít nhất cũng phải cầu hôn người ta chứ?” nó cúi gằm mặt, lí nhí nói, vành tai đỏ ửng Một khoảng không vãng lặng bât ngờ, mọi người đều bị nó làm cho đứng hình cả rồi!! “Pff, phải rồi, phải rồi nhỉ, phải cầu hôn mới đón về được chứ!!” Huy mừng rỡ xoa rối tóc nó “Á anh làm gì thế!! Tóc em rối hết cả rồi!!!” “Haha anh phải mau mau đi chọn nhẫn mới được, nên chọn hàng nào đây ta” “Anh, anh đâu cần nói lớn thế đâu!!!” “Ôi trời con bé ngại rồi kìa!!” “Vậy là mong ước con dâu của mình thành hiện thực rồi đấy nhé!!!” “Ta mãn nguyện lắm rồi trời ạ!!” “Aaa mọi người đừng nói nữa màaaa!!” An đỏ mặt Vậy là lần ra mắt gia đình xem như cũng không đến nỗi tệ đi! … Từ sau hôm ấy, An bị “bắt cóc” về nhà Huy ở luôn trong đấy, tất nhiên là cùng phòng với Huy rồi Cả hai lại bắt đầu công việc của mình, bận rộn cả ngày, mãi đến tối mới có thể gặp nhau Huy cũng tranh thủ chuẩn bị chút “việc riêng”, háo hức đợi đến ngày sinh nhật của nó để chính thức mở lời Anh giờ đây hạnh phúc lắm, cuối cùng, bao công sức chờ đợi của anh đã được đáp lại, một cái kết có hậu làm sao! … “Nhóc con, dậy thôi nào, đến giờ đi làm rồi” Huy nhẹ nhàng gọi An dậy Cũng đã một tuần kể từ ngày nó bị “bắt cóc” sang đây, kể ra cũng quen rồi Và như một thói quen, nó bắt đầu ỷ lại vào anh, anh cũng không lấy làm lạ, nuông chiều nó như việc hiển nhiên Hôm nay là sinh nhật nó, là ngày mà Huy mong chờ mấy hôm nay Cố kìm nén lại không cho nó biết, anh bảo nó: “Hôm nay để anh đưa em đi làm nhé?” “Hả? Sao tự nhiên lại thế? Lỡ anh trễ thì sao?” “Không trễ, hôm nay cũng có chút việc phải làm bên ngoài nữa!” Nó cũng không hỏi gì thêm, được người ta đưa đi thế này thích quá rồi còn hỏi cái gì nữa!!! … “Thế, chiều nay anh đón em về rồi hai ta đi ăn nhé?” “Ừm! Bai bai” An đứng bên ngoài xe vẫy tay chào tạm biệt Huy “Đi làm vui vẻ nhé!” Huy cũng chào An “Uầy uầy coi ai kìa coi ai kìa, hôm nay được chồng chở đi làm luôn cơ đấy!” “Thích thế không biết, vợ thì lái Mercedes còn chồng thì lái Porsche, chậc chậc hai vợ chồng nhà này!!” “A tiền, tiền bối…” “Đã bảo em cứ gọi như bình thường đi là được mà! Tiền bối tiền biếc cái gì không biết nữa!!” “Thôi ta đi vào nào, phải xin An cách cưới chồng giàu thế này mới được!” “Đúng đó đúng đó nha!!” “Ơ hả???” … Huy sau khi đưa An đi thì lượn sang nơi đặt bánh xem mọi thứ đã được chuẩn bị đến đâu rồi Hôm nay anh đặc biệt xin nghỉ một hôm để hoàn thành bữa tiệc này, còn tự tay làm tất cả mọi thứ, thế mà vẫn lo lắng sợ rằng nó sẽ không thích Từ khâu chọn bánh, chọn món, chọn địa điểm đến đặt ti tỉ thứ khác, đều là do một tay anh đảm nhiệm Huy còn tự tay thiết kế nên chiếc nhẫn sẽ cầu hôn An nữa cơ! “Cậu cũng quá đỉnh rồi đi?” Hoàng hôm nay được nghỉ, lẽo đẽo theo chân Huy phụ bạn chút ít “Đằng nào con bé cũng là người đặc biệt, tớ muốn bù đắp lại cho con bé” “Haha, coi cái giọng điệu ông cụ non của cậu kìa!” “Con bé sẽ thích chứ nhỉ?” Huy bồn chồn hỏi Hoàng thấy bạn lo lắng, cũng khoác vai an ủi “Yên tâm, chỉ cần là cậu làm, con bé đều sẽ rất hạnh phúc!”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 52 Chương 51 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 66 Chương 67 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106
Chương sau