Huy hai cánh khi trời đã dần chuyển sang chiều
Anh cùng Uy kéo vali ra cổng sân bay đón taxi về
Vì trường Huy theo học và công ty Uy làm việc khá gần nhau, đi bộ qua lại còn được nên hai anh em đã quyết định thuê một căn nhà ở giữ hai nơi để ở cùng nhau, dù sao như thế thì còn chăm sóc nhau qua lại được!
Dù là vẫn còn mệt sau chuyến bay dài nhưng cả hai nhanh chóng bắt tay vào dọn dẹp, đến khi trời sập tối thì mọi thứ cũng hoàn thành
Giờ thì ngồi xuống ăn tối thôi
“Reng reng” tiếng chuông điện thoại Uy reo lên
“Là mẹ gọi này” anh nói vọng lên để Huy trong bếp có thể nghe thấy
“Em ra liền!!”
Uy bật tivi lên, kết nối với điện thoại
“Sao lâu thế mà còn chưa bắt máy nữa nhỉ? A, đây rồi!!”
“Chào cả nhà, mọi người đã ăn hết chưa?” Uy hỏi
“Ừm! Đều ăn cả rồi! Thế hai đứa ăn chưa đấy?”
“Tụi con đang chuẩn bị ăn đây!!” Huy từ dưới bếp cầm theo dĩa đồ ăn đi lên
“Gì? Tự vào bếp nấu luôn cơ à? Còn tưởng hôm nay mấy đứa sẽ gọi ngoài chứ!!”
“À cái này bày ra cho dễ ăn thôi chứ tụi con làm gì có thời gian nấu ăn”
Họ nói chuyện rất lâu, cứ như đang ở cùng nhau mà trò chuyện chứ chẳng phải cách nhau vạn dặm ấy!!
Nhưng đến tận khi tắt máy, Huy vẫn không thấy bóng dáng của An đâu
Đến khi bật điện thoại lên mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-cam-on-vi-da-keo-em-ra-khoi-con-ac-mong/3334771/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.