An ngồi bên trong xe cứ như đang ngồi trên đống lửa, cứ thấp thỏm không yên
Đến khi thấy bóng dáng Huy bước ra lại càng lo sợ hơn
"Cạch" Huy bước lên xe, đóng cửa lại
Không gian yên tĩnh đến mức có thể khiến con người ta chết ngợp dưới cái sức ép này
"Em, em xin lỗi!!! Trò này là do em tự nguyện hợp tác với anh chủ kia, là, là do em muốn thử xem liệu anh có th, thích thật hay không... nhưng nhưng mà, nó nó hơi...."
Huy nghe xong cũng chẳng biết nên trả lời thế nào
Anh đối xử với nó ân cần, quan tâm đến thế, vẫn chưa đủ để nó tin rằng anh thích nó sao?
"Phải làm thế nào thì em mới tin tưởng anh nhỉ? Anh còn tưởng mình đã trở thành một điểm tựa để em yên tâm dựa vào rồi chứ. Ha, ra là anh đa tình rồi". Đam Mỹ Sắc
"Mặc nhiều áo ấm vào, anh có mua cho em thêm vài cái rồi, để ở kí túc xá đấy, trời lạnh rồi đấy"
Huy nói rồi bước xuống xe, cố gắng kìm lại để nước mắt không rơi xuống
Thấy Huy nhanh thế đã vào, Uy biết chắc lần này đi toi thật rồi
"Em thật sự không bỏ qua cho An sao?"
"Không phải, em làm gì có tư cách để giận con bé chứ, con bé cũng chẳng làm gì sai" anh nằm xuống, lấy tay che mắt
".... Không muốn về nhà thì đến căn nhà ở trung tâm của anh mà ở, chìa khóa nhà này, anh sẽ gửi địa chỉ sau"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-cam-on-vi-da-keo-em-ra-khoi-con-ac-mong/3317296/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.