Nó không bận tâm lắm, tiếp tục hoàn thành việc của mình
"Khụ khụ khụ, anh, khụ, đi mua thuốc cái nhé"
"À ừ anh đi được không? Hay để em đi nhé?"
"Khụ khụ, không sao, khụ, anh đi là được, em ngồi đây đi" anh lại xoa đầu nó
Hình như nó mê luôn cái cảm giác được anh xoa đầu mất rồi!
Huy vừa đi không lâu đã có vài anh chàng đến xin làm quen
"Uầy, em là người được hội trưởng tặng bông phải không nhỉ?"
"Đẹp thật đó, không biết anh có thể xin cách liên lạc với em được không?"
Nó đang đeo tai nghe nên có biết gì đâu, thế là những chàng trai được một phen quế thôi rồi
Mãi đến một chàng trai trong số đó vãy vãy tay trước mặt, nó mới nhận ra
"Các anh tìm anh Huy sao? Anh ấy ra ngoài rồi, chắc anh ấy sẽ quay về sớm thôi, mọi người đợi chút nhé!"
"Ay dô ra là vì đang đeo tai nghe. E hèm, giới thiệu với em chút, bọn anh là-"
"Là người đội sổ hửm?"
Giọng Huy khàn đến nỗi sắp sửa mất luôn cả tiếng rồi, vẫn ráng mở miệng cảnh cáo
"À thì, học trưởng à..."
"Khụ, khụ, cho em này, khụ" Huy đưa nó túi đồ ăn
"Em cảm ơn nhiều!! Anh uống thuốc chưa?"
"Khụ tháo thuốc ra giúp anh với, khụ" Anh đưa bịch thuốc cho An, liếc mắt nhìn bọn con trai vừa tán tỉnh nó
"E hèm, làm phiền rồi ạ" chuồn đi
"Hửm? Họ bị sao thế?"
"Đừng quan tâm, họ nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-cam-on-vi-da-keo-em-ra-khoi-con-ac-mong/2743925/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.