"Này, chơi tâm linh không?" trước ngày thi 12 tiếng, Hoàng đột nhiên đề nghị
"Hửm?"
"Đi ăn chè đậu đỏ đi, nghe nói ăn thì người ta hay ăn chè đậu đỏ trước ngày thi đó, xong rồi chúng ta đi chùa cầu may nữa"
"Khoảng thời gian đó em thà ngồi học còn hơn" Sơn vừa viết vừa nói
"Thôi màaaa, thử một lần điiii. Tớ học sắp nổ não rồi"
"Thì cậu đi đi, bọn tớ đi làm gì?"
"Đi một mình thì còn gì vui nữaaa. An à đi không em???"
Đột nhiên cảm nhận được ai đó đang nhìn chằm chằm mình, nó ngước lên gỡ tai nghe ra
"A hả?"
"Trời ơi...." Hoàng bất lực
An đơ ra không hiểu chuyện gì đang xảy ra
"Hoàng muốn đi ăn chè với đi chùa cầu may ấy mà" Huy giải thích
"Vậy thì đi thôi, đằng này cũng gần đến giờ ăn rồi mà"
"Quả nhiên là chỉ có An mới hiểu anh màaaa"
"Nhưng, nhưng mà vụ cầu may nghe hoang đường quá..."
"Aaa sao không ai tin tui dậy nèeee"
"Kệ nó đi An à, mình đi thôi" Huy với Sơn bơ đẹp Hoàng, đã ra cửa trước
"Gì chứ, nhà này là nhà ai mà mấy người thái độ dậ- Ê nè đợiiiii"
..........
Sau không biết bao nhiêu thử thách, cuối cùng cũng đến được nơi Hoàng muốn
Đó là một cửa hàng nhỏ được trang trí theo kiểu cổ cổ nằm khuất trong một con hẻm nhỏ, trong vô cùng thân thuộc, cũng vô cùng bình yên
Mỗi người kêu ra một phần chè đậu đỏ, nếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-cam-on-vi-da-keo-em-ra-khoi-con-ac-mong/2743920/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.