Cả buổi chiều trong đầu Cung Tử Ngôn không ngừng tái hiện lại nụ cười của Đan Quân, khiến trái tim cô không thể đập như bình thường.
Trước khi chuyện thư tình xảy ra, cô và Đan Quân không hề có bất cứ sự giao tiếp nào, tuy cô biết đến sự tồn tại của Đan Quân, nhưng thật ra cũng không thường xuyên thấy người thật, phần lớn thời gian đều là nhìn từ phía xa.
Ấn tượng của cô về Đan Quân thật ra rất mờ ảo, trừ việc biết cô ấy học rất giỏi ra thì không còn biết thêm gì cả.
Thậm chí sau khi thi vào đại học xong, Đan Quân thi đậu vào trường nào cô còn chẳng quan tâm, nếu không thì bây giờ cô đã có thể giúp được gì đó.
Nhưng cô nhớ được là Nghệ Thuần phát huy không được tốt lắm, khi đó cô còn không đi xem danh sách học sinh ưu tú của trường, chỉ biết là người thiên chi kiêu tử như Nghệ Thuần ấy vậy mà lại thi trượt.
Khi đó Cung Tử Ngôn cũng không cảm thấy vui vẻ, chỉ cảm giác được đoạn tình cảm của bản thân đã đến hồi kết thúc, sau cùng ai cũng không có kết quả tốt khiến cô cảm thấy rất bi thương.
Trong quá khứ của cô chưa từng có hình bóng của Đan Quân.
Cô cũng có thể chắc chắn rằng Đan Quân cũng như vậy. Cô đủ mức bình thường, bình thường nếu nỗi cho dù có nhìn thấy một lần, Đan Quân cũng chưa chắc nhớ được cô là ai.
Hai người chưa từng có bất cứ sự tiếp xúc nào, sao lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-buoc-toi-phai-yeu-co-ay/3441674/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.