Thiệu Ngôn nhật ký 5.
Tôi không biết tại sao cô ấy phải chấp nhặt mãi một cái đáp án.
Không có đáp án không đại biểu cho chuyện này bản thân làm sai. Chỉ bởi vì chuyện tình cảm, không có biện pháp dùng dăm ba câu có thể nói rõ ràng.
Tôi nên nói với cô ấy như thế nào? Nói với cô ấy đó chỉ là một trò đùa?
Không được, tôi vẫn còn muốn mặt mũi.
Chính văn:
Úc Đường nhìn chằm chằm vào anh, bên trong con ngươi xinh đẹp đều là nghiêm túc.
Cô đối với chuyện này dường như vô cùng quan tâm.
Xác thật không có chuyện vô duyên vô cớ yêu hận. Nhưng khi tình cảm ập tới tất cả đều không có đạo lý.
Thiệu Ngôn gian nan giật giật hầu kết, giọng nói anh khàn khàn nghe có chút khẩn trương: “Tôi… Tôi cũng không rõ.”
Câu trả lời thật có lệ nhưng ít nhất là nó nghe như thế này.
Thiệu Ngôn vốn cho rằng bây giờ chưa thể vượt qua rào cản này, còn đang vắt hết óc nghĩ tiếp theo nên ứng đối như thế nào, nhưng không nghĩ tới ngay sau đó Úc Đường lại thản nhiên nói: “Cậu không cần khẩn trương, tôi chỉ thuận miệng hỏi một chút.”
Lúc sau cả hai đều không nói gì nữa.
Thiệu Ngôn thở dài nhẹ nhõm một hơi, đồng thời cũng càng thêm lo lắng đề phòng.
Một phương diện, sợ hãi cô không đem chuyện này để ở trong lòng, khiến nó trở thành một lời nói vui đùa. Về phương diện khác cũng sợ hãi cô không để tâm, chính mình không thể đưa ra lời hồi đáp hài lòng.
Có thể nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-anh-benh-khong-nhe/1745003/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.