Edit: Yann
Beta: Kim Hằng
Toán học quả thực là nguồn gốc của mọi sự đau khổ.
Sau hai tiết học đó là một bài kiểm tra toán. Trên bục giảng, giáo viên toán học nước miếng bay tứ tung nói về những kiến thức chủ yếu sẽ có trong đề kiểm tra kì này, Úc Đường ở phía dưới nghe rất rõ ràng. Nhưng khi cầm bút lên để viết thì đầu óc cô lại trở nên trống rỗng.
Cô có chút bực bội, không nhịn được ngẩng đầu nhìn giáo viên toán học đang đứng trên bục giảng, nhưng chỉ nhìn thấy thầy ấy lúc này đang tựa trên bục giảng, chỉ lộ ra cái đầu sáng bóng.
Có đôi khi Úc Đường còn ác ý nghĩ rằng giáo viên toán học tuổi không quá lớn nhưng đầu lại hói hẳn là có quan hệ rất lớn với toán học.
Úc Đường than một tiếng, lại cầm bút viết phép tính lên vở.
Sau khi hoàn thành các câu hỏi, Úc Đường mới dừng bút.
Cô thận trọng tính toán và ước chừng cô có thể đạt được khoảng tám mươi điểm.
Vẫn không đủ.
Đôi lông mày thanh tú khẽ nhăn lại, ánh mắt tràn đầy bực bội. Nhưng ngay sau đó, cô nhẹ nhàng nhấp môi, kìm nén sự khó chịu trong lòng.
Úc Đường tiện tay cầm cây bút trên bàn, nhìn xung quanh thì phát hiện ra cô là người duy nhất ngừng viết, còn những người khác đều đang múa bút thành văn.
Cô dời mắt đi, nhìn lướt qua bài thi của mình, xác định sẽ không làm tiếp được nữa, cô mới nằm xuống bàn ngủ.
Buồn ngủ quá.
Cảm giác như có một tầm mắt đang dừng trên người mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-anh-benh-khong-nhe/161182/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.