“...”
Giang Hoài rút tay ra: “Không cần, thứ bảy tôi tiêm.”
Bạc Tiệm hỏi: “Thứ bảy cậu không làm bài tập à?”
“Không làm.”
Bạc Tiệm thở dài: “Tôi cứ nghĩ rằng cậu đã dự định học hành chăm chỉ rồi.”
Giang Hoài liếc Bạc Tiệm: “Cậu nghĩ nhiều rồi.”
“Vậy cậu định khi nào thì học hành chăm chỉ?” Bạc Tiệm quay đầu nhìn Giang Hoài: “Còn hai tuần nữa là thi giữa kỳ rồi.”
Giang Hoài nhíu mày, mất kiên nhẫn chống đất đứng dậy. Cậu phủi phủi bụi bám trên quần, chẳng buồn nói nhiều: “Liên quan gì đến cậu.”
Cậu “chậc” một tiếng nói: “Tôi thi được 200 điểm cũng đâu có cản trở cậu thi đứng đầu lớp.”
Bạc Tiệm ngửa đầu: “Tụi mình không phải là bạn à?”
Giang Hoài ngẩn người, vẻ mặt hơi kỳ lạ.
Bạc Tiệm nói: “Ở trường cậu cứ ngủ suốt là vì thuốc ức chế loại C đúng không?”
Bạc Tiệm hỏi: “Cậu tiêm thuốc ức chế không đau à?”
Giang Hoài nhìn Bạc Tiệm chằm chằm, không nói gì.
“Nếu đã là bạn...” Bạc Tiệm không nhìn Giang Hoài nữa, cụp mắt xuống: “Tôi cho cậu mượn cái đánh dấu tạm thời… Sau này cậu đừng tiêm thuốc ức chế nữa, học hành cho đàng hoàng, được không?”1
Trời sinh Bạc Tiệm có một gương mặt rất dễ gạt người. Đó không phải là khuôn mặt khiến người ta cảm thấy thân thiện, mà ngược lại, dáng vẻ này của cậu khiến cho người ta thấy xa cách, cho dù có phong thái tao nhã nhưng vẫn mang theo vẻ cương trực lạnh lùng...
Vậy nên sẽ khiến người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-alpha-nam-im-nao/2715885/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.