Mạnh Nam Kha thật sự nghe không lọt nữa, mặc dù cậu khá ham chơi, thành tích cũng không tốt lắm, nhưng vì mẹ Mạnh là giáo viên nên từ trước đến nay cậu không nói tục.
Cùng lắm là "đệch", "khốn kiếp", những câu cửa miệng thường thấy như này, nhưng cũng tuyệt đối không dám nói trước mặt mẹ Mạnh.
"Này người anh em, đừng nói nữa, cậu ấy chỉ là không tiện mở mic."
Mạnh Nam Kha giả vờ quen biết số 1, hy vọng số 3 không chửi nữa, nếu không cậu cảm thấy trận này mình lại bại nữa rồi.
"Liên quan đéo gì đến cậu, em trai cai sữa chưa, ở đây lo chuyện bao đồng làm gì?"
""
Mạnh Nam Kha cảm thấy mình sụp đổ rồi, tại sao người như thế nào cũng có, kẻ điên lúc nào cũng có, nhưng tối nay vô cùng nhiều.
Cậu dứt khoát tắt mic, thuận tiện tắt luôn nghe mic của đồng đội, tai không nghe tâm không phiền.
Trận này vốn là mình chủ động mời id Trống, vì vậy Mạnh Nam Kha liền nhảy dù theo Trống.
Nhưng khi cậu nhìn thấy Trống nhảy ở vùng huấn luyện, cả người đều thấy không ổn.
Tất cả mọi người đều biết ở trong bản đồ này muốn có súng ngay lập tức thì nhảy vùng huấn luyện, người chơi gà như Mạnh Nam Kha đi vào chính là tặng mạng, rất có thể chưa sờ được đến súng đã biến thành hòm rồi.
Bỏ đi, coi như là luyện can đảm cho mình, Mạnh Nam Kha an ủi bản thân như vậy, nếu không còn có cách gì đây.
Đại lão do mình chọn, khóc cũng phải đi theo sau.
Lúc Mạnh Nam Kha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-985/258429/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.