Lần trước Tô Hàng lên đảo là để tìm kiếm cây ca-cao, đại khái ở trên đảo quay qua quay lại nàng liền phát hiện, tuy rằng hòn đảo này cách Trung thổ rất xa, nhưng phong thổ của nơi này, khí hậu và đảo nhỏ tiếp giáp bở biển Trung thổ lại không quá khác biệt, không có điều kiện tự nhiên nhiệt đới cũng sẽ không có các loại cây nhiệt đới, Tô trang chủ buồn chán.
Lúc đó có một vài người dân bản xứ chủ động tới làm quen với hắn, trong đó một người bộ dạng trông như tù trưởng đang cầm vòng trân châu vụt qua nàng, u li wa la trong miệng không biết nói những gì, Tô Hàng nghe không hiểu càng không có hứng thú cân nhắc, nhận lấy vòng trân châu, để lại một số lễ vật trao đổi thay thế rồi rời đi luôn. Giờ suy nghĩ kĩ lại, lúc ấy mấy người dân bản xứ nhìn thấy bọn họ thì đi như vậy, trên mặt đều đeo một vẻ mặt như là rất bất ngờ…
Trở lại hòn đảo nhỏ, lại gặp dân bản xứ, Tô Hàng liếc nhìn một cái liền nhận ra người tù trưởng đã tặng cô vòng trân châu lúc đầu, không phải là trí nhớ của Tô Hàng tốt, thực sự là vị tù trưởng quá khác biệt với mọi người, trên đầu cắm một nắm lông chim đủ màu sắc như thế, gương mặt bôi toàn màu đỏ tươi, rõ ràng là không giống với những thổ dân trụi lủi khác, sau khi gặp một lần rồi muốn quên hắn đi cũng khó.
Đối với người Hán bỗng nhiên đến thăm, dân bản xứ biểu hiện rất thân mật, không khỏi phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/3782028/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.