Không nhắc đến quốc gia, chỉ nói Trấn Tây Vương, Hồng Ba phủ thì cô thành Thanh Dương là trận địa cuối cùng của họ rồi.
- Trước đó không nói với ngươi là sợ các ngươi quá trẻ tuổi, áp lực lớn thì đầu óc sẽ không rõ ràng.
A Nan Kim Mã ở sau lưng vỗ lên bả vai của Tống Dương.
Nếu Búp bê sứ ở đây, những lời này không cần Kim Mã nói thì trong lòng nàng cũng biết, nhưng Tống Dương trước sau vốn chưa từng hỏi đến chuyện chiến lược, đối với hắn mà nói, đánh trận chính là giết chết kẻ địch ở ngay trước mắt, sau đó lại đi tìm một tên khác, hắn hoàn toàn không nghĩ đến việc giữ vững Thanh Dương không ngờ lại còn có cả ý nghĩa này ở bên trong.
Tống Dương gật gật đầu, sau đó lại có chút buồn bực hỏi:
- Sao bây giờ lại nói vậy?
Vẻ mặt của Kim Mã kì lạ, như cười như không:
- Trước đó là sợ ngươi áp lực quá lớn, nhưng mấy ngày nay quan sát, lại cộng thêm lúc ban ngày hôm nay… cảm giác như người chẳng hề để ý, ta lại lo lắng ngươi một chút áp lực cũng không có sẽ quá nhẹ nhàng, nghĩ qua nghĩ lại vẫn là đến nói.
Tống Dương cười, hai người trước đây tiếp xúc với nhau không thể gọi là nhiều, Kim Mã vẫn không hiểu hắn, đối với hắn mà nói, "chẳng hề để ý" không phải là một loại thái độ, mà là một loại cách thức thôi. Cách thức thả lỏng, cách thức tự tin, nhưng như vậy không phải là hắn tự cao đến mức tưởng rằng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/3782000/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.