Cát lão gia thành Thanh Dương là một nhân vật lớn, theo chính ông ta nói, trước kia ông ta ở bên ngoài phi ngựa giúp việc buôn bán, sau này lớn tuổi, trên tay lại kiếm được chút tiền, sẽ không vất vả bôn ba, bởi vì thích thành Thanh Dương phồn hoa náo nhiệt, cho nên ở lại nơi này, đem tấm lòng thành thản làm một phú ông.
Cát lão gia tính tình không tệ, ngày thường đều cười ha hả, thích nhất ngồi lì trong quán trà cùng người ngoài nói chuyện trên trời dưới đất, người này thời tuổi trẻ hẳn đã đọc rất nhiều sách, trong bụng có rất nhiều điển cố, ở chung với ông ta một thời gian dài sẽ hiểu việc lớn nhỏ đều qua tham khảo ý kiến của ông ta, Cát lão gia cầu được ước thấy, thật là trời sinh một tấm lòng nhiệt tình.
Dần dần, Cát lão gia ở quê nhà có được chút uy vọng, khi trước trong thành tuyển chọn Lý trưởng, láng giếng nhất loạt đều tiến cử ông ta, nhưng ngoài dự kiến của mọi người, ông ta chính là người kiên quyết từ chối, mặc cho mọi người ra sức khuyên giải cũng không làm thay đổi được quyết định của ông… Tất cả mọi người đều hiểu ông ta không thiếu tiền, Lý trưởng về điểm này không lọt vào tầm ngắm của ông ấy, nhưng đây là chỗ dựa tốt cho đám sai nha.
Lý trưởng không coi là chức quan, không có thực quyền gì, nhưng mấu chốt là ông ta có thể kết giao cùng quan trên, Cát lão gia có tiền thế nào cũng chỉ là tài chủ, ông ta cơm áo không lo, nhưng phú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/3781989/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.