Tống Dương và bằng hữu cáo biệt, chia nhau hành động, Yến Đỉnh lúc này đang ngồi lặng lẽ một mình trong phòng nhỏ tại đại điện bảy tầng Sài Thố Đáp tháp
Lão đến đây đã một canh giờ rồi, trước sau như một, Bác Kết để laox ngồi đợi với lý do: Đại Lạt Ma Lạt Ma đang ngủ trưa
Trước kia thì là thời gian tụng kinh, chính sự bận rộn, bây giờ thì lại là " ngủ trưa", lý do ngày một tùy tiện, ngày một không coi Yến quốc sư ra gì. Có điều Yến Đỉnh không để ý, lão đã đợi mấy chục năm, há lại không đợi thêm được một canh giờ ít ỏi sao…. Không chỉ một canh giờ, mà tới tận hoàng hôn Đại Lạt Ma Lạt Ma "mới tỉnh" truyền triệu Quốc sư nhập điện.
Mỗi lần đến gặp mặt đều như vậy, đại điện sáng choang, Quốc sư cao cao tại thượng, Ô Đạt đứng phụng thị một bên, hộ vệ kim điện ẩn nấp trong bóng tối, không tồn tại một tia hơi thở,
Vừa thấy mặt Bác Kết liền hỏi thẳng:
- Có chuyện gì?
- Hướng Đại Lạt Ma chào từ biệt.
Quốc sư phúc ngữ nặng nề.
Đại Lạt Ma bỗng nhiên chuyển đề tài:
- Từ lần đầu lên điện đã không gặp lại hậu sinh vẫn bên cạnh ngươi, hắn đâu rồi?
Từ lúc đến đến nay, Quốc sư đã ở trong thành Nhân Khách hơn một tháng, trong thời gian này không biết đã gặp qua Lạt Ma bao nhiêu lần, nhưng Lạt Ma không hề hỏi đến Đạo Thảo, hôm nay không hiểu sao lại nhắc tới Đạo Thảo.
Quốc sư lắc đầu:
- Người trẻ tuổi tính tình mạnh mẽ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/3781977/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.