Đối với đề nghị của Tống Dương, Bạch Âm Vương hiển nhiên động lòng rồi, tạm thời không nói thêm gì nữa, cúi thấp đầu cân nhắc, nhưng càng nghĩ ánh mắt của ông ta càng lóe ra gay gắt, ai cũng có thể nhìn ra, việc này ông ta hoàn toàn không tin tưởng.
Tống Dương đứng bên cạnh an ủi và khích lệ:
- E là ngươi một mình không làm xuể? Vô phương, có thể có người giúp không?
Bạch Âm Vương hiểu lầm ý của Tống Dương, ánh mắt sáng lên:
- Nói như vậy, ngươi đồng ý ở lại giúp ta? Vậy còn gì tốt bằng.
Tống Dương giật mình, lắc đầu nói:
- Đừng hiểu lầm, ta làm gì có thời gian mà ở lại, Nam Lý còn có cả một đại gia đình đang đợi ta. Hơn nữa, việc tranh vị này ta cũng không giúp được… Nhưng ta giúp ngươi tìm trợ thủ am hiểu sâu về con đường này, là một người tài ba thật sự.
Lúc này đại lễ tạ ơn của đại tộc Sa dân đã kết thúc, hai người trên đàn cùng nhau đáp lễ, may mà sau khi làm chu toàn lễ tiết xong, Tống Dương dẫn Bạch Âm vương nhảy xuống đài cao, lập tức đi tới trước mặt Ban đại nhân, hỏi luôn:
- Bạch Âm vương nếu muốn là Sa chủ của đại tộc này, lão ngài thấy có cơ hội không?
Ban đại nhân do dự một lát, mở miệng đưa ra đáp án:
- Có cơ hội, nhưng cũng chỉ là có cơ hội mà thôi.
Bạch Âm vương thấy Tống Dương không ngờ lại đem việc này ra để thỉnh tháo Ban lão đầu, trên mặt bất đắc dĩ nở ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/3781973/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.