Lúc dê vàng đi qua, Tống Dương đã ngơ ngác một trận… hắn vẫn luôn đi theo bên cạnh đội ngũ, từ đầu đến cuối hắn đều để cô gái người Hán kia nằm trong tầm nhìn của mình, nếu không có chuyện ngoài ý muốn, đêm nay hắn có thể dễ dàng tìm đến lều của nàng ấy.
Không ngờ giữa đường gặp dê vàng, một đám súc sinh lớn thế này, chỗ chúng đi qua đất vàng mù mịt, Sa dân vì săn bắt chúng mà đội ngũ cũng loạn lên một lúc thì Tống Dương làm sao còn bình tĩnh được, nhưng do bản tính chi phối, Tống Dương cũng không vội vàng, dù sao hắn cũng chỉ cần xác định cô gái người Hán trong đội ngũ người Man là được rồi, đêm nay tìm không được thì ngày mai, ngày mốt, ngày mốt nữa, chắc chắn vẫn có thể tìm thấy.
Thả lỏng tâm tư xong, hắn cũng không lo nghĩ nữa, nhân lúc hỗn loạn này tự mình cũng bắt một con dê vàng nhỏ. Bằng lực tay của hắn, dê vàng làm gì có cơ hội giãy giụa, nó đã bị hắn trực tiếp đè ngay trên đất.
Tống Dương nghĩ vô cùng đơn giản, bây giờ để nó sống, để lúc muốn ăn mới giết, đảm bảo tươi ngon… nhưng tính khí dê vàng quật cường, trên tay hắn không ngừng giãy giụa, không hề nghỉ ngơi phút giây nào, thấy tình hình là nó có thể khiến mình mệt đến chết mất, mà mắt lại thấy người Man ở nơi xa bắt được nhiều dê vàng đến đếm không hết, bọn họ không thể nào ăn hết trong một bữa, dù sao thì sau khi trời tối, hắn tiến vào doanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/3781945/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.