Khi đi đường vòng, Tống Dương có thể né tránh thì né tránh, nhưng thực sự có lúc tránh không được, quyết một sống một còn, tuyệt không hề nương tay. Y phục mỏng manh, đao kiếm vô tình, sinh mệnh kết thúc, không chỉ hắn mà đồng bọn ai cũng vậy.
Người Khuyển Nhung lấy chữ lang cho mình mà giờ phút này đám yêu tinh đến từ Yến Tử Bình mới đích thực là lang sói! Trên đường bất luận cái gì trở thành vật cản trở bước chân đều sẽ ngã xuống dưới làn đao kiếm. Hàng loạt thi thể bổ nhào trên mặt đất, người bị giết trước khi chết cảnh tượng cuối cùng nhìn thấy cũng chỉ là một đám lang tử nhe nanh, hàng xóm bên cạnh bọn họ lại hoàn toàn không biết được chút việc gì.
Rất nhanh, bốn nhóm người đã tụ tập, Tề Thượng lại chỉ mục tiêu mới, mọi người lại lần nữa tản ra… sự việc cứ lặp đi lặp lại như thế không ngừng.
Khi toàn dân chúng đều trở thành binh lính đánh trận là việc tốt, nhưng lại gây thêm phiền hà khi đuổi bắt mấy tên tiểu tặc võ công cao cường. Tuy người dân Khuyển Nhung vừa thấy binh lính tới đều lập tức tránh đường, nhưng dù họ có nhanh chóng nhường đường cũng vẫn gây cản trở, huống hồ trên rất nhiều đoạn đường lớn có thể dân chúng không biết là quân binh đã đến, vẫn phải có binh lính la hét để mở đường.
Dù sao ở trong thành, vẫn có chỗ để ẩn nấp được, nhóm người của Tống Dương hoặc thân pháp mau lẹ, hoặc ứng biến rất linh hoạt, vả lại thân thủ của ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/3781924/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.