Hữu Thừa tướng khi tại vị từng vài lần đi tới thảo nguyên nước khác, có khảo sát tỉ mỉ cẩn thận về triều chính, quân chế, dân phong Khuyển Nhung, hiểu biết thực không nhỏ, ghé xuống lưng La Quan, đại khái kể lại chuyện mũi tên, cuối cùng nói:
- Là một đội ngũ Tinh thốc của kỵ binh Khuyển Nhung, đại khái là một nhánh trung đội.
Đại đội có ba ngàn người, xem như cảnh cướp bóc vừa rồi thì nhân số không nhiều lắm, huống chi động chút việc lại cần những ba ngàn người chạy tới cũng sẽ ảnh hưởng tới sức phòng ngự bản doanh bọn họ.
A Y Quả vốn tiếng Hán không rành, nghe vậy nhíu mày:
- Đầu óc bọn thảo nguyên thật không bình thường, đã gọi là ngũ (năm),sao lại là ba mươi, ba trăm, ba ngàn. Ngốc thật, lạikhông sợ lầm lẫn sao vừa ba lại còn năm.
Người trên thảo nguyên khẳng định không lầm lẫn, chỉ là Hắc Khẩu Dao nói không chính xác. Tề Thượng hỏi chuyện khác:
- Nghe ý tứ tên Yến binh kia, đại doanh Yến quân gần nhất còn cách hơn bảy mươi dặm. Đây không phải làm bừa sao? Cách xa như thế, cho dù thôn xóm có đốt khói báo động mù trời, bọn họ cũng không đuổi tới giúp được.
Nói xong, ngẫm nghĩ một chút, lại bực bội:
- Còn có Khuyển Nhung binh, có phải lá gan hơi nhỏ không? Thôn đầu tiên cũng không dám vào, Yến binh còn cách xa hơi bảy mươi dặm, bọn chúng sợ cái gì?
Không ai có thể trả lời, trong bóng đêm, đoàn người nhanh chóng chạy đi.
Do phát lực chạy như điên, Tống Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/3781917/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.