Rốt cuộc, Ô Đạt không thể như trước đây cứ như vậy tiếp nhận pháp chỉ, gã phủ phục xuống đất bái lạy mà hỏi:
- Đệ tử ngu dốt, xin sư phụ chỉ dạy.
Với pháp chỉ của Đại Lạt Ma, Ô Đạt sẽ không do dự mà thi hành, dù chết cũng cam lòng, nhưng gãhoàn toàn không hiểu dụ lệnh hiện tại. Vì không hiểu nên khó có thể thi hành. Sau này tạ tội là chuyện nhỏ, hiểu nhầm mưu tính của Đại Lạt Ma muôn lần chết cũng không chuộc tội được.
Đại Lạt cười bí hiểm nói:
- Hỏi đi.
Ô Đạt ngẩng đầu lên, muốn nói điều gì nhưng không mở miệng được, đến lúc này mới phát hiện căn bản không biết phải hỏi từ đâu, nên lại một lần nữa ngớ người ra.
Đại Lạt Ma lại càng cười to… Y rất hiểu đồ đệ của mình, y biết Ô Đạt là người thông minh, có tài, cũng chính vì như vậy nhìn thấy Ô Đạt đoán không được ý của mình, Bác Kết mới càng vui. Việc này vốn là Bác Kết đã định nói với đồ đệ, nhưng trước khi bắt đầu y muốn được hưởng thụ một chút cao ngạo, sự sung sướng ở trên khắp thiên hạ.
Vui vẻ một hồi, Bác Kết mới nói một câu:
- Trước kia trong kim điện này, ta đã nói một lần với ngươi, mưu đồ có liên quan đến quỷ binh tập kết ở biên giới phía đông, sự việc có liên quan đến Quốc sư, ngươi còn nhớ không?
Từng lời sư phụ nói, Ô Đạt đều ghi tạc trong lòng, nay sư phụ nhắc đến gã liền nhớ ra nói:
- Sư phụ từng nói, Yến quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/3781909/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.