-Lúc trước Trấn Tây Vương vào kinh từng nói rõ"phù trợ ấu đế không cho phép Phong Long nuốt lời". Phong Long hiện tại lúc Tống Dương đến thăm dò lại không phải không biết gì, nhưng cùng với Tống Dương nói chuyện, lại không thể hòa hợp được như miệng lừa va miệng ngựa. Tống Dương lắc đầu cười khổ; ngài hiểu lầm rồi, nghe ta nói hết đã, là thế này trong núi còn có tám nghìn kì binh nghe lệnh, nhưng phải có Hoàng đế…….."
Phong Long vốn là muốn nghe Tống Dương nói hết nhưng nghe đến tám nghìn kì binh hoàng đế bệ hạ phải có liền chấn động nhịn không được há mồm ngắt lời:
- Tám nghìn người? Thường Xuân hầu ngươi thật sự muốn làm phản?
Trong phong ấp hơn hai ngàn tư binh, Phong Long vẫn có thể nhịn, nhưng trong rưng vẫn còn tám ngàn ki binh, hợp lại chính là một vạn ngươi, 1 hầu tước nhàn rỗi không có thực quyền trong tay có một quân đội một vạn người, hơn nữa toàn là quân tinh nhuệ, Phong Long làm sao nhịn được nữa.
Tống Dương vẻ mặt bất đắc dĩ nhưng hận không thể cầm kim châm vào mặt vị hoàng đế này. Trong long động niệm, hoàn toàn theo bản năng, có tật giật mình, liếc mắt nhìn Lý Nhị….. không ngờtới Lý Dật Phong bình thường luôn giữ một vẻ mặt lạnh lùng, lúc này khóe miệng nhếch lên cười cổ quái giống như ra hiệu nhẫn nhịn đi, hắn chính là như thế
Tống Dương kiên trì chịu đựng không quản việc Phong Long ngắt lời nữa nói nhanh việc Hồng quân dã xoa trong núi một lần, sau đó hỏi:
- Đã rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/3781883/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.