Cô Thạch không biết đối phương đang nói gì, điều này không kỳ lạ, không nghe được lời của vong hồn ma quỷ, chỉ đáng tiếc là bà tu cầm chưa đủ. Nhưng Cô Thạch không sợ, lúc này bà ta đang được ánh sáng của nhà Phật chiếu rọi bên trong làm sao phải sợ những thứ ma quỷ bên ngoài!
Lão ni cô nắm chắc pháp ấn, luôn miệng niệm chú, tâm tính kiên định, trước những lời nói xằng bậy ma quỷ của Phong Long không chút động lòng.
Quỷ hoàng đế miệng không ngớt lời, ước chừng nói thời gian uống một chén trà cũng không thấy Cô Thạch có bất cứ phản ứng gì, dần dần ông ta cũng lộ vẻ sốt ruột, mà từ đầu tới cuối vạn tuế gia vẫn giữ một phần ánh sáng đặt trên mặt của Tống Dương.
Tống Dương đứng im tại chỗ nhưng hắn còn bận giám sát bọn thị vệ phía sau, nếu ngộ nhỡ có kẻ nào có ý định đuổi tà mà, hắn sẽ ra tay trước áp chế. Hơn nữa hắn còn bị phân tâm sự chú ý của mình trên người Cô Thạch nên để mặc cho thời gian trôi đi.
Quỷ Hoàng đế lại nói thời gian không quá uống hết một chén trà,Tống Dương thoáng nhẹ gật đầu, Phong Long lập tức không giữ được kiên nhẫn nói tiếp với Cô Thạch, vung mạnh tay áo trong nháy mắt lão ni cô bất chợt cảm thấy trong người có sự biến chuyển mãnh liệt, vừa mới khoan khoái dễ chịu bỗng chốc như có một dòng nham thạch nung cháy lục phủ ngũ tạng khiến đau đớn vô cùng.
Thân thế không cách nào chịu đựng nổi sự đau đớn, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/3781861/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.