Mưa lớn trong núi đến rất nhanh đi cũng rất nhanh, chờ mưa tạnh, Ba Hạ cũng rảo bước đến Hắc Long.
Trung ương huy động Thiết Sạn bắt đầu đánh vào động, phía dưới đáy có đường hay không, đánh vào động tự nhiên sẽ biết.
Tề Thượng tạm thời cũng bất chấp kinh ngạc, chạy lên phía trước hỗ trợ, hai ngườihành động rất nhanh, chẳng bao lâu trên mặt đất đã không còn dấu vết của họ, đám người Tống Dương xúm lại, sự chuyên nghiệp này người bên ngoài không làm được, nhưng ít nhất cũng vẫn có thể giúp hai người họ vận chuyển đất ra ngoài.
Động là dốc núi nghiêng, bằng phẳng, Tiểu Bộ lại buồn bực, nàng có ưu điểm, khi không hiểu thường sẽ không giả bộ là hiểu, phần lớn là phải hỏi cho rõ:
- Tại sao không phải đào thẳng xuống dưới?
Đào nghiêng sẽ phải đào nhiều.
Tống Dương tuy là người ngoài nghề, nhưng đạo lý này cũng hiểu, cười đáp:
- Đây không phải đào giếng. Nếu đào thẳng xuống, đào đến đáy cuối cùng người không phải sẽ ngã xuống à.
- Trộm động. Trúng, giọng của Tề Thượng truyền ra ngoài:
- Hầu Gia minh anh, đào nghiêng sẽ vững chắc, đợi đào thông có thể thò đầu ra nhìn.
Làm việc cũng không chậm chễ lời của hắn, Bạch phu nhân bất đắc dĩ nói xen vào:
- Câm miệng, làm việc đi.
Động càng đào càng sâu, từ sáng tới tận tối mịt, Ba Hạ người dính đầy bùn, tuyệt vẫn không nói gì, lấy con dao, dây thừng, hỏa chiết mang vào trong động… lại đợi đủ một canh giờ, Ba Hạ mới đi ra, gật đầu với đám người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/3781839/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.