Tạ Tư Trạc có khuôn mặt búp bê, hơn nữa dáng người nhỏ nhắn, nhìn qua nhiều nhất cũng chỉ mười lăm mười sáu tuổi, còn nhỏ hơn cả Tiểu Cửu một chút, nhưng thực ra nàng còn lớn hơn Tống Dương một tuổi, đã mười chín rồi.
Nhưng không giống với diện mạo, nàng rất trầm mặc, kể cả khi nói chuyện cũng khiến cho người ta cảm thấy nàng rất trầm mặc, đây là trầm mặc từ trong nội tâm nàng phát ra, ánh mắt nàng nhàn nhạt, giọng nói của nàng cũng nhàn nhạt, không chút cảm tình cũng không có bất kỳ một thái độ gì, không giống như Diệp Phi Phi lãnh diễm, Diệp Phi Phi là "lạnh", nhưng nàng thì ngay cả lạnh cũng không có.
A Y Quả nhướn mày nhìn theo, Tống Dương rời khỏi chiến trường máu tanh đi đến bên cạnh rừng cây.
- Khi Bạch thúc thúc đưa ta tới đây, đại khái cũng đã nói chuyện của ngươi cho ta nghe. Ông ta nói ngươi thông minh, có khả năng, có thế lực của mình, diện mạo cũng không tồi.
Tạ Tư Trạc dừng bước, nhìn Tống Dương, một lát sau nàng cười:
- Diện mạo của ngươi cũng không tồi.
Nàng đang cười, nhưng hoàn toàn không có chút hương vị gì, chỉ là nói tới đây, hẳn là nên cười một chút.
Xinh đẹp như búp bê, mặc kệ có sinh động đến thế nào, mặc kệ cười ngọt đến thế nào, nhưng búp bê sứ vẫn là búp bê sứ, không có sự sống, chỉ cần nhìn lâu lâu một chút sẽ nhận ra nụ cười đó vẻn vẹn chỉ là một nụ cười, không có chút cảm xúc ý nghĩa gì.
Tống Dương cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/3781783/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.