Lúc đến thì vội vàng, lúc đi thì khoan thai.
Nếu quyết định không chiếm đoạt độc nguyên, Tát Mặc Nhĩ Hãn cũng không có việc gì gấp, hiện nay cơ thể lại không chịu nổi xóc nảy, dứt khoát muốn đi bộ, đi rồi nghỉ, ven đường thưởng thức phong tình thế thái, tâm trạng rất thoải mái.
Đi đến nửa tháng, bọn họ vẫn chưa rời khỏi Nam Lý, hôm nay vừa mới khởi hành từ nhà trọ không lâu, đột nhiên một con khoái mã chạy như bay đến, A Hạ vẻ mặt ngạc nhiên, giơ gay che kín lại, nấp trong bọc hành lý, nhưng rất nhanh nàng lại thả lỏng, người đến là người của họ, là cơ sở bí mật ở Nam Lý, cơ sở cuối cùng và mới nhất còn lại.
Sau một hồi nói chuyện, vẻ mặt A Hạ trở nên nghiêm trọng, ra hiệu với mấy người ở cơ sở bí mật, quay người đi lên xe của Vương tử, nàng vốn là người phụ nữ của Tát Mặc Nhĩ Hãn, trong xe không có người ngoài, không cần quan trong lễ nghĩa, nói thẳng:
- Vừa biết được một chuyện, rất quan trọng.
" Nhật xuất đông phương" đang chán vô cùng, giơ tay kéo A Hạ vào lòng, cười hỏi:
- Việc gì vậy?
Nói xong, một tay từ sau đến trước, theo cổ nàng tiến vào trong.
A Hạ không kháng cự, cơ thể trái lại còn mềm nhũn ra, trong miệng trình báo:
- Mấy ngày trước, một tin tức mật truyền vào triều đình Nam Lý, một tiểu trấn tên Yến Tử Bình dựng ở phía tây…
Vừa nói đến đây, nàng đột nhiên hô nhỏ thành tiếng, Vương tử mò đến chỗ y muốn, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/3781773/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.