Với đầu óc của Nhâm Sơ Dung, Tống Dương rất tin tưởng, nàng nói Trần Phản "không thích hợp" thì khẳng định là Trần Phản không thích hợp.
- Nàng nói, ta nghe.
Tống Dương đã bình phục lại, lấy hòm thuốc ra giúp nàng xử lý miệng vết thương. Nhâm Sơ Dung theo thói quen trốn về đằng sau, lắc đầu:
- Không cần ngươi, ta đi tìm thầy thuốc khác tới xem là được rồi.
Tống Dương mỉm cười:
- Muốn không để lại sẹo tốt nhất đừng lộn xộn.
Câu chú ngữ này thật linh nghiệm, Thừa Hợp quận chúa lập tức không né tránh nữa.
Đã lớn như vậy rồi nửa đời nàng vẫn chưa từng gần một nam nhân trẻ tuổi như vậy, trong lòng không hiểu sao khẩn trương lên, ngay cổ họng cũng cứng lại, tuy nhiên trong đầu nàng không ngờ lại nảy ra một suy nghĩ ngay cả chính nàng cũng chưa từng nghĩ đến: thật tốt, tiểu tử này cũng không tệ lắm.
Tống Dương tay chân lanh lẹ, một lát sau đã rịt thuốc băng bó xong, lại viết một đơn thuốc đưa cho nàng:
- Một nửa thoa ngoài da, mỗi ngày thay thuốc một lần, một nửa dùng để uống, cũng mỗi ngày một lần, trước khi ngủ thì uống… Sao mặt hồng thế?
Tống Dương mỉm cười, không có gì ác ý, không có gì lỗ mạng những lại có thêm vài phần giễu cợt.
Không đợi nàng trả lời, Tống Dương tiếp tục nói:
- Yên tâm đi, không sao đâu, không cần đến hai tuần thì ổn rồi, sẽ không để lại sẹo.
Nhâm Sơ Dong hoang mang:
- Tuần?
Tống Dương ngẩn ra, lập tức bạt cười lắc đầu:
- Là nói bừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoat-sac-sinh-kieu/1388870/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.