Vỏ sò và chuông gió treo trước cửa hiệu thuốc tây nước Đức kêu leng keng leng keng.
Lâm Cẩn cầm một tập hồ sơ màu be bước vào, lặng lẽ thay áo blouse trắng và đứng bên cạnh tủ.
"Mộc Mộc, mọi chuyện ổn chứ?" Tiểu Phương vội vàng hỏi thăm, hai đầu lông mày hơi nhíu lại với nhau: "Lão già háo sắc ở phòng y tế có động tay động chân gì với cô không?"
Theo quy định, hàng tháng hiệu thuốc phải cử người đến phòng y tế của Cục Công Đổng* kiểm tra thường xuyên. Từ trước đến nay đều là dược sĩ già đi, nhưng mấy ngày nay ông ta bị vợ đánh tơi tả không xuống giường được, phải nằm trên giường nghỉ ngơi tại nhà.
*Cục Công Đổng (Ban giám đốc công): là tổ chức cấp thành phố cao nhất và là cơ quan hàng đầu trong Tô giới Pháp cũ.
Dễ nhìn ra được là Lâm Cẩn làm ngơ trước sự hỏi han quan tâm của Tiểu Phương, nhưng ánh mắt mơ màng, nhìn về phía trước mà không có tiêu cự.
"Mộc Mộc?" Tiểu Phương khua khua tay trước mắt Lâm Cẩn.
"Hả?" Lúc này Lâm Cẩn mới có phản ứng, nhướng đôi mắt tròn xoe lên nhìn Tiểu Phương.
"Mấy ngày nay cô làm sao vậy? Cứ lơ đãng thế nào ấy?" Tiểu Phương khó hiểu nói: "Vừa rồi tôi hỏi cô, lão già háo sắc ở phòng y tế có làm chuyện xấu gì với cô không?"
Lâm Cẩn đưa tay lên vuốt tóc mái, nở nụ cười miễn cưỡng: "Ban ngày ban mặt, sao ông ta dám làm gì?"
"Tốt nhất là lần sau để tôi đi với cô. Cô đi một mình khiến tôi rất lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoanh-thanh-truu-sa/170608/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.