*Minh Nguyệt: ý chỉ Lục Dữ vẫn ở đó (chờ Lâm Cẩn quay về),xem lại chú thích đầu tiên của chương 26.
Thượng Hải hiếm khi có tuyết, nhỏ như ngọc vụn nhưng khi có gió thổi qua cũng rất gì đó.
Lâm Cẩn ngồi trên ghế sô pha của xe lửa, ngước mắt nhìn ra ngoài, chỉ thấy sương mù, không nhìn thấy gì khác.
Nhân viên phục vụ nữ có khuôn mặt tròn xinh xắn hai tay bưng khay bánh gato màu nâu, có ba tầng, những lát bánh tinh tế và thơm ngon được đặt lên tầng lớp một.
"Cảm ơn." Lâm Cẩn khuấy cà phê bằng một chiếc thìa bạc nhỏ, nở một nụ cười miễn cưỡng với nhân viên phục vụ.
Nhân viên phục vụ cũng mỉm cười lại với cô gái đang có vẻ mặt buồn rầu, sau đó rời đi, bận rộn chào hỏi những vị khách khác.
Lục Dữ đã nhiều ngày không xuất hiện, Lâm Cẩn cũng quay trở về con đường cô sống. Nguồn tin duy nhất bây giờ của cô là tin tức về Lục Dữ và Phàn Oanh Oanh trên các tờ báo. Hai ngày nay bình luận rất nhiều, có thể bọn họ sẽ đi Kolkata* để tổ chức đám cưới.
*Kolkata, trước đây, trong các văn cảnh tiếng Anh, Calcutta, là thủ phủ của bang Tây Bengal, Ấn Độ. Thành phố tọa lạc ở phía Đông Ấn Độ bên bờ sông Hooghly.
Ngoài cửa sổ chuông gió kêu leng keng leng keng, Tiểu Phương mặc áo bành tô màu xám nhạt, vẫy tay với Lâm Cẩn.
Sau khi chào hỏi xong, Lâm Cẩn lấy một miếng bánh Tiramisu từ đĩa bánh bỏ vào chiếc đĩa sứ nhỏ của mình.
Tiểu Phương dùng nĩa bạc cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoanh-thanh-truu-sa/1656269/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.