Mấy người khác bởi vì thựclực quá yếu, cũng không có triển khai công kích, chỉ là ở một bên phấtcờ hò reo, thay bọn người Quý Hạ trợ uy.
Xem ra, mình cũng phải dựng nên hung danh hiển hách mới được, miễn cho luôn gặp được loại chiến đấu nhàm chán này!
Trong nội tâm Lâm Lạc thầm nghĩ, hắn là người chán ghét phiền toái, bởivậy sau khi từ nơi trú quân đi ra hắn không che dấu cảnh giới nữa,chính là không muốn đánh nhàm chán. Nhưng cảnh giới cũng không giống với thực lực, hắn lại không thể ở trên trán dán nhãn hiệu viết lão tửcùng giai vô địch, ai tin mới là lạ.
Mà hắn thoạt nhìn sẽ ở mảnh đất cằn sỏi đá này nghỉ ngơi một thời gianthật dài, như vậy muốn một lần vất vả suốt đời nhàn nhã mà giải quyếtphiền toái, hắn nhất định phải đánh ra hung danh của bản thân!
Vậy dùng sáu người này đến huyết tế là tốt rồi!
Lâm Lạc lộ ra một nụ cười lạnh tràn ngập sát khí, hắn cũng không phảithiện nam tín nữ, bởi vì đối phương là bị buộc mà sẽ nhân từ nương tay!
Mỗi người đều phải vì quyết định, sở tác sở vi của mình mà phụ trách!
Lục đạo công kích ùn ùn kéo đến.
Trong hai mắt của Lâm Lạc hiện lên một đạo ánh sáng âm u, nắm tay phải cố lấy, bành, oanh ra!
PHỐC, PHỐC, PHỐC, PHỐC, PHỐC, PHỐC!
Sáu âm thanh trầm đục, sáu người Quý Hạ đồng thời không thể tin mà cúiđầu nhìn xem lồng ngực của mình, ồ ồ… máu tươi thẳng tuôn, nội tạng củamỗi người bọn hắn đều bị oanh bạo!
Đối với Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoanh-tao-hoang-vu/1394824/chuong-1214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.