- Cái gì!
Lâm Lạc cùng Lữ Nguyệt Đồng đồng thời nhảy dựng lên:
- Dưới chân Ngân Nguyệt Tinh phong ấn lên Ngân Nguyệt thú?
- Không, chúng ta đang sống trên người Ngân Nguyệt thú, đang phiêu dutrong vũ trụ, bề ngoài Ngân Nguyệt thú hấp thu rất nhiều bụi vũ trụ, cho nên mới hình thành Ngân Nguyệt Tinh hiện tại!
Khương Huyền Binh thản nhiên nói.
Hắn nói thật nhẹ nhàng, nhưng Lâm Lạc cùng Lữ Nguyệt Đồng đều kinh hãi,ai có thể nghĩ đến bọn họ luôn sinh hoạt trên người một con thần thúchân chính? Vạn nhất có một ngày con thần thú kia duỗi lưng trở mình,vậy Ngân Nguyệt Tinh còn không bị nổ tung! Hơn nữa thần thú này rốt cụclại lớn tới bao nhiêu?
Đầu óc Lâm Lạc đột nhiên xoay chuyển, bởi vì ngay từ đầu hắn hỏi chính là về Cổ Nguyên Động, sắc mặt hắn ngưng tụ, hỏi:
- Vậy Cổ Nguyên Động…chính là miệng của Ngân Nguyệt thú?
- Ý nghĩ có điểm không sai, nhưng cũng không chính xác, phải nói đó lànơi luân hồi ngũ cốc! Mỗi cách muôn đời, nó sẽ bài trừ đục khí trong cơthể một lần!
Khương Huyền Binh dùng một cách nói khá văn minh.
Nơi luân hồi ngũ cốc không phải chính là cái…hậu môn sao! Lâm Lạc bỗngnhiên nhớ tới khi Khương Minh Châu tiến vào Cổ Nguyên Động đã dùng khănche mặt, còn hỏi hắn có ngửi được mùi thúi hay không, hiển nhiên nàngbiết được nội tình!
Sắc mặt Lâm Lạc có chút đen thui, dù sao ai biết mình mới phát nổ hậumôn của một con thần thú cũng sẽ không còn tâm tình gì tốt đẹp.
- Huyết Nhuyễn Trùng là ký sinh vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoanh-tao-hoang-vu/1394480/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.