Mà vấn đề mấu chốt là, hắn giết được Lâm Lạc hay không?
Tronglòng Hàn Triết Thao không khỏi cười lạnh, mặc dù tử sĩ gia tộc kia làHuyễn Linh cảnh chí cường giả, nhưng chỉ là đơn tu một hệ, không giốnghắn là chân chính song linh căn, hôm sau đã ăn hai khỏa Sinh Linh đan,bốn hệ công pháp toàn bộ đạt đến Huyễn Linh cảnh, cũng không phải HuyễnLinh cảnh cao thủ bình thường có thể chống đỡ!
Hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc, mở ra lĩnh vực, không ngừng hiện lên nguyên một đám khôigiáp hạng nặng, tay cầm lợi khí, hai mắt hiện ra hàn quang, đem Lâm Lạctầng tầng bao vây lại.
- Hàn Triết Thao…
Lâm Lạc hừ lạnh một tiếng.
- Ha ha, hỗn đãn tiểu tử ngươi đến thời điểm này còn muốn cầu xin tha thứ đã vô dụng, bổn thiếu gia sẽ ở bên cạnh thi thể của ngươi cường bạo nữnhân của ngươi!
Lữ Hân Bảo lại ở một bên bắt đầu kêu gào.
- Ân?
Hàn Triết Thao nhìn xem Lâm Lạc, cũng không vội xuất thủ, hắn muốn hảo hảo hưởng thụ quá trình mỹ diệu tra tấn Lâm Lạc.
- Quân kỷ của Hắc Sát quân điều thứ ba cùng điều thứ bảy là cái gì?
- Ngươi muốn đùa nghịch chiêu gì?
Hàn Triết Thao cười lạnh nói.
- Điều thứ ba quân kỷ, mạo phạm trưởng quan, nhẹ thì vả miệng, nặng thìphế bỏ tu vi! Điều thứ bảy, phải phục tùng trưởng quan vô điều kiện, nếu không nhẹ thì khai trừ quân tịch, nặng thì trước mặt mọi người loạntrượng đánh chết!
Lâm Lạc liếc nhìn Hàn Triết Thao:
- Ta không có nói sai chứ?
Tâm tình rất tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoanh-tao-hoang-vu/1394212/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.